Cho em hỏi có nơi nào đẹp lạ
Nơi đất trời hòa quyện với nhau
Như mây núi quấn quýt không rời
Tưới mưa xanh, an lành mặt đất
Nơi có đường tuần tra dài nhất
Màu áo xanh, xanh thẫm đất trời.
Cho em hỏi có nơi nào đẹp nhất
Màu cao su xanh mướt tầm nhìn
Anh công nhân ra vườn cạo mủ
Trở về nhà vừa lúc đón bình minh.
Cho em hỏi nơi nắng vàng ấm áp
Đẹp chan hoà, ấm mãi biên cương
Nơi tình người bốn phương hội tụ
Dựng xây đời vùng đất mới Ia H’Drai
06/11/2020
VĨNH THỊNH
(IA H’DRAI – KON TUM)
Miền Trung thương yêu
Miền Trung Việt Nam
Như đòn gánh, gánh hai đầu đất nước
Đoàn kết thủy chung một lòng sau trước
Cùng đồng bào vững bước tiến lên
Đánh giặc ngoại xâm dạ sắt gan bền
Chống thiên tai triền miên mùa mưa bão
Nước lũ cuốn trôi đói cơm thiếu gạo
Cả nước nghĩa tình thơm thảo gửi trao
Nhà đổ lại xây đâu có sợ nào
Dịch Cô Vy cùng bao vây tiêu diệt
Miền Trung ơi nhớ thương tha thiết
Có trời xanh biển biếc bao la
Vẫn kiên trì trụ bám đất ông cha
Như Trường Sơn quê ta hùng vĩ.
LÊ ĐỨC LƯỢNG
(BÌNH LONG, BÌNH PHƯỚC)
Những ngôi nhà phao
(Nơi lý tưởng cho những phận người mùa lũ lụt)
Những ngôi nhà phao
Mười lăm hai mươi mét vuông
Bồng bềnh trên thét gào nước lũ
Đã làm dịu trái tim nơi lồng ngực mẹ
Những đứa trẻ thoát chết
Những tập bài viết dở không bị nhấn chìm
Những ngôi nhà phao như sức mạnh thiên thần
Sự sống bay lên từ cõi chết
Diệu kỳ thay những chiếc thùng phuy rỗng
Kết thành nhà phao nâng đỡ phận người
Kết nối yêu thương nặng nghĩa tình đời
Gọi bình yên giữa dòng nước xiết
Có thể nào hôm nay
Trước hãi hùng bão lũ
Chúng ta nguyện gom nước mắt
Thành yêu thương đong đầy
Kết vạn nhà phao từ những chiếc thùng phuy?!
LÊ THÀNH VĂN
Thương lắm rừng su
Anh ơi anh- rừng cây gì lạ thế?
Vươn thẳng hàng , tăm tắp giữa màu xanh
Gió vi vu xuyên kẽ lá trên cành
Chùm hoa nắng điểm vàng như tranh vẽ.
Ồ! anh ơi có những dòng sữa mẹ
Từ thân cây lặng lẽ chảy không ngừng
Như mẹ hiền đang vắt sữa nuôi con
Sữa cứ chảy theo vòng tròn năm tháng
Cho em hỏi cây tên gì anh hỡi
Rừng cao su huyền thoại phải không anh?
Cây góp phần đưa đất nước tiến nhanh
Cùng phát triển trên thương trường thế giới.
Giữa rừng su em nghe lòng phơi phới
Thương thương nhiều thương cây lắm cây ơi
Thương cả những gốc cao su già cỗi
Thương chồi non đang trỗi dậy thành rừng.
HUỲNH THỊ NHƯ HUỆ
(CAO SU LỘC NINH)
Thắp đèn đi dệt trời đêm
Giữa đêm trời tối mịt mù
Em đi cạo mủ cao su một mình
Mang theo một chiếc đèn xinh
Một con dao cạo, một tình yêu cây.
Giỏ kia em đựng mủ dây
Chén kia em hứng “vàng” đầy rừng xanh
Sợ gì rắn rết vây quanh
Tất cao, giày ủng đã thành niềm vui.
Một mình thôi, một mình thôi
Chồng còn lấy mủ phía đồi xa xa
Con còn gửi phía ông bà
Hai ta, hai phía thật thà mưu sinh.
Cây thương em chắt giọt tình
Chảy thành dòng trắng hóa mình hiến dâng
Em là cô gái đảm đang
Vắt cạn đêm lật từng trang cuộc đời.
Cao su ơi cao su ơi!
Hãy cùng em dệt khoảng trời ước mơ.
LINH MINH
Trồng xen
Màu xanh trên đất trồng xen
Cao su có bạn kề bên lớn dần
Đồng xen như thảm trên sân
Xanh xanh màu lá, trắng ngần áng mây
Mưa ơi, tưới nhẹ ở đây
Nắng ơi, hắt nhẹ cho cây xanh mầm
Cao su non lá xây tầng
Dưới chân thuốc cá âm thầm xanh theo
Được mùa thuốc cá cười reo (*)
Cao su đón nắng sớm chiều lớn nhanh
Mai sau lại giống cha anh
Dâng dòng nhựa trắng, màu xanh cho đời.
(*) Thuốc cá: cây nông nghiệp làm thức ăn cho tôm, cá
VĂN THỌ
Từ mái trường tiếng hát cứ ngân lên
Mái trường phấn trắng bảng đen
Lá bàng đỏ và âm thanh quen lạ
Tôi lại về đây thì thầm phượng vĩ
Tiếng hỏi chào chan chứa nhớ thương
Ngày hội trường tiếng hát ngân lên
Nhịp điệu dòng sông, nhịp điệu con đường
Hóa bài ca của đất
Những tình yêu cung bậc
Từ những đôi mắt huyền
Và màu áo trắng tinh nguyên…
Em là dòng sông
Bên bồi bên lở
Hạt phù sa đỏ
Chở tháng ngày vẫn nhớ nắng cánh đồng
Như tiếng hát mái trường
Cứ ngân lên
Dưới khoảng trời xanh biếc
Cho ta về với âm thanh da diết
Tháng năm này xào xạc gốc phượng già
Và những hàng cây biếc như đất nở hoa…
Krông Năng, 11/2019
NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG