(Thân tặng tổ khai thác 7, Nông trường K’Dang, Cao su Mang Yang)
Nơi ta cạo mủ xa xôi,
Đường đi sụp hố khắp nơi bụi lầy.

Gian lao vất vả nơi này,
Công nhân vẫn cứ tràn đầy niềm tin.
Chao nghiêng bay lượn cánh chim,
Đung đưa cành lá đắm chìm bài ca.
Tổ 7 khai thác của ta,
Cách nông trường bộ rất xa còn gì.
Tổ mình vượt khó thần kỳ,
Mọi người chẳng có phân bì với ai.
Xây tổ mạnh – đẹp tương lai
Gia đình hạnh phúc nay mai đạt thành.
Ba trăm hai (320) tấn mủ giành,
Vượt hai mươi (20) tấn hoàn thành đề ra.
Một trăm ba tám (138) héc ta,
Chăm sóc khai thác gần xa kỹ càng.
Hai lăm (25) người đã sẵn sàng,
Tay chắc, dao bén, mủ càng tuôn nhanh.
Gái trai tỏa sáng long lanh,
Vườn cây tươi thắm như tranh tuyệt vời.
Cây, người, ta quyết không rời,
Khó khăn khắc phục cuộc đời đơm bông.
Từng lô nam, bắc, tây, đông,
Hàng tô đầy ắp thơm nồng mủ tươi.
Công nhân như tuổi hai mươi,
Mặc đồ bảo hộ nên người trẻ ra.
Hàng độc hại cấp cho ta,
Tăng thêm sức mạnh để mà dựng xây.
Cơm canh nóng sốt sẵn đây,
Để ta thưởng thức lòng đầy ấm no.
Công đoàn lãnh đạo chăm lo,
Công nhân mình cứ làm cho tổ bền.
Nông trường vững chắc như thềm,
Công ty phát triển viết nên sử vàng.
NGUYỄN SỸ VUI

Cô công nhân quần áo xanh màu lá
Cô công nhân quần áo xanh màu lá
Nụ cười xinh bên dòng nhựa trắng ngần
Tiếng chim hót líu lo về xây tổ
Rừng cao su ký ức tuổi xuân!
Cây như người qua năm tháng thăng trầm
Chịu bão giông tím bầm trong mưa lũ
Giọt nhựa trắng như giọt nắng lẻ loi trong áng mây vần vũ
Vẫn vươn lên xây hy vọng bao người…
Cây là nước mắt, niềm vui, hơi thở của một đời
Nén nỗi đau nuôi ước mơ thầm thỉ
Tình yêu em trong làn hương nhựa quý
Nhen lên bếp lửa ấm mỗi nhà.
Anh viết tặng em những vần thơ và những lời ca
Cô công nhân trẻ miệt mài chân rảo bước
Âm thanh ấy sao nghe rất quen thuộc
Bao ánh đèn lấp lánh sương đêm.
Xây dựng quê hương giàu đẹp bình yên
Có em đó người công nhân cạo mủ
Lặng lẽ âm thầm trong sương lạnh
Triệu bàn tay khơi dòng nhựa ấm nồng…
DUY HIẾN