Sao anh đi mãi để người ngóng trông.
Bây giờ trời đã sang đông
Gió về rét đậm bâng khuâng dõi tìm.
Mà sao anh vẫn im lìm
Cánh chim bay mãi bóng hình bặt tăm.
Tìm trong ký ức xa xăm
Anh đi năm ấy xuân xanh vừa tròn.
Bút nghiên anh xếp vẫn còn
Hòa bình trở lại mỏi mòn chờ anh.
Người già khóc kẻ đầu xanh
Còn em ngồi khóc chiến tranh điêu tàn.
Lật từng trang sử huy hoàng
Một thời oanh liệt mãi còn tên anh.
Ra đi gìn giữ nước non
Một dòng máu Việt sắc son ngọn cờ.
Nhớ anh viết một bài thơ
Máu đào anh đổ bao giờ cho quên.
Hòa bình đất nước bình yên
Quê hương ghi nhớ khắc tên đời đời.
(Viết nhân ngày Thương binh – Liệt sỹ 27/7)
Trần Khắc Mịch
(Cao su Lộc Ninh)
Related posts:
- Cao su Phước Hòa giao lưu thể thao nhân ngày 22/12
- Hoài niệm một loài cây
- Sẽ hình thành khu công nghiệp chuyên ngành gỗ
- Đoàn Thanh niên Cao su Bà Rịa: Hướng đến một kỷ niệm thành công
- Cao su Quảng Ngãi vô địch bóng đá nam
- World Cup đắt giá!
- Đàn ông và việc nhà
- Thương nhớ tán rừng
- Quách Văn Tới – Từ người công nhân trở thành quân nhân chuyên nghiệp
- Cao su Quảng Trị vô địch bóng chuyền nam Hội thao khu vực II