Vườn cây túc trực cho dù nắng mưa
Kẻ gian manh khóe lọc lừa
Rình mò trộm mủ phá bừa khắp lô
Lắm khi giở thói côn đồ
Hành hung bảo vệ phải vô viện nằm
Chòi canh ta ở quanh năm
Rừng thưa mắc võng đêm nằm ngắm sao
Đôi khi có chút tự hào
Giữ gìn sản phẩm góp vào việc chung
Tuần tra chặt chẽ khắp vùng
Bảo toàn sản lượng – ước mong bao người
Công nhân cạo nở nụ cười
Làm anh bảo vệ cũng vui trong lòng
Đất trời như chuyển sang xuân
Nông trường lớn mạnh góp phần có anh
Rừng cao su mãi màu xanh
Có anh bảo vệ – yên lành vườn cây.
Nguyễn Hưng
(NT Thái Hiệp Thành – Cao su Đồng Nai)
Mùa cao su rụng lá
Mùa cao su rụng lá
Em nhớ về nhặt lấy kẻo mà quên
Bởi cây vững nhưng lòng người dễ ngã
Biết chân ta có giữ được sức bền
Về sáng sớm đặt tay lên đường cạo
Thấy chai sần mà cảm nhận ân cha
Về để nhắc thời nhọc nhằn cơm áo
Mà yêu thương từng sợi lạt cột nhà
Về nhấc gánh lên vai thùng trút mủ
Nghe đời mình ơn nghĩa mẹ nhiều hơn
Biết phải vá bao nhiêu lời cho đủ
Những lần đau trên vai áo mẹ sờn
Về em nhé rừng cao su rụng lá
Nhưng anh còn giữ được một chồi non
Cây điều nhỏ đã bắt đầu cho quả
Bông cà phê đang ngát những lối mòn
Anh lại chở em đi bằng xe đạp
Như ngày xưa hai đứa mới hẹn hò
Anh lại gảy tiếng đàn cho em hát
Như cái lần dự lễ hội Châu Ro
Anh sẽ lấy Ba zan màu đất đỏ
Tô môi em cho thắm lại xuân lòng
Anh sẽ đặt trước chỗ ngồi trên cỏ
Đãi chúng mình tất niên Tết sau đông
Em phải về
Uống chén rượu anh đong
Trần Văn Nhân
(Bà Rịa – Vũng Tàu)
Bâng khuâng
Bâng khuâng nhìn lá vàng rơi
Giọt sương còn đẫm gọi mời đông sang
Quý tư đến rất nhẹ nhàng
Trắng trong dòng nhựa giọt vàng cây trao
Mùa đông cũng có mưa rào
Rồi hừng tia nắng thì thào gió ơi…
Cao su điểm một góc trời
Xanh xanh đồi núi vẳng lời chim ca
Người công nhân với rừng già
Nghĩa tình sâu nặng thiết tha tháng ngày
Ai về vùng đất nơi đây
Để nghe rừng hát ngất ngây tiếng lòng
Khơi thêm dòng nhựa trắng trong
Dệt niềm mơ ước vun trồng, dựng xây…
Nguyễn Duy Ái