Xanh màu thời gian

CSVN – Thu đến cũng là mùa cạo cao điểm bắt đầu cho một năm đầy hy vọng bội thu dòng nhựa trắng.
Ảnh: Mạc Thị Hồng Hạnh
Ảnh: Mạc Thị Hồng Hạnh

Tôi có dịp  trở lại và lang thang trong cơn mưa chiều dưới những rặng cây cao su xanh ngút ngàn chen lẫn sắc lá non. Cảm xúc bâng khuâng khi nhớ về những kỷ niệm cùng với cái duyên “nghề” gắn liền hơn 20 năm đã qua.

Hai mươi năm, một định lượng về thời gian đủ để thay đổi cả cuộc đời. Ngày đó chúng tôi là những cô gái, chàng trai tuổi đời như mùa xuân đang hé nở đã hội tụ  về mảnh đất đỏ tình người để rồi  cũng chính từ nơi đó  đã ươm mầm cho trái ngọt.

Nơi gắn kết trọn vẹn một thuở tuổi xanh đối với mỗi con người thời bấy giờ, kết lại những trái tim yêu thương nơi dừng chân lập nghiệp khi tuổi đời còn rất trẻ… Đã bao lần đi qua mùa thay lá, bao lần ngắm nghía cây cao su đâm chồi rồi nở hoa, và không thể kể hết được tình cảm từ dòng nhựa trắng tuôn chảy đầy tình nghĩa như đáp trả lại công lao vất vả của người công nhân, nỗi nhọc nhằn chăm sóc rồi khơi dòng nhựa ấy. Cao su đã cho những con người xa phương một cuộc sống khởi đầu như màu xanh vốn có, phủ lên tương lai một màu đầy niềm tin hy vọng…

Niềm tin ấy đã bước cùng tôi theo thời gian để rồi từ đó có quả ngọt kết tinh từ tình yêu, từ những tán cao su xanh thẳm. Nơi tình yêu bắt đầu ấy đã bước vào cuộc đời của mỗi chúng tôi và đồng hành trên từng nẻo đường. Những bước chân trên lớp lá khô xào xạc năm nào vẫn còn đọng lại trong suy nghĩ, đọng lại dưới hàng cây của ngày đầu khởi nghiệp. Đến bây giờ, bao mùa đi qua khi những chiếc lá vàng già cỗi nhường chỗ cho mầm non trở lại, đi dưới những lối dài cao su hun hút mà lòng chợt nao nao nỗi niềm, cảm giác cứ quay về bến cũ.

Bao nhiêu năm thay đổi của cuộc sống, tôi lại hạnh phúc được hội ngộ cùng với cái “nghiệp” ban đầu. Được thong thả dạo bước ngắm nhìn những lối mòn đã từng qua trong hành trình, tôi gọi đó là “lối nâng những bước chân” trên con đường quen thuộc. Đâu đó, tiếng cười vang vọng của tuổi 20 chợt ùa về theo ký ức, cơn gió thoảng bất chợt lướt qua mang theo tiếng rì rào, cảm xúc nghẹn ngào khi tâm hồn được bay bổng và ngưng lại trên từng gốc cây, kẽ lá. Thời gian đã nhuốm màu theo năm tháng, điểm khởi đầu và tiếp nối để lại một sự vẹn nguyên trong cảm xúc.

Cao su – với tôi như màu xanh tin yêu giữa cuộc đời.

Thuận Nguyễn