Như chuyện đất nước thuở xưa
Chúng mình chia tay, đêm hồng truyền thuyết
Bạn theo cha Lạc Long về biển
Tôi theo mẹ Âu Cơ lên rừng
Thế là chúng mình nói tới mênh mang
Trong thư gửi có mưa rừng chớp biển
Thế là chúng mình ở hai trận tuyến
Bạn canh giữ đảo xa, mình về hậu phương
Mình về bảo vệ Nông trường
Bạt ngàn rừng cao su xanh thẫm
Buổi chiều chao nghiêng cánh võng
Thư này mình viết bạn ơi
Nơi mình đến đây, xưa bom đạn tơi bời
Mãnh đất Bình Long, Một thời khói lửa
Thôi ngày ấy đã đi vào trang sử
Cho mai sau, ta nói chuyện hôm nay
Là những người công nhân lao động hăng say
Đang viết tiếp bài ca mở đất
Khơi dòng nhựa trắng, tơ trời ngây ngất
Cho miên man dòng chảy dòng đời
Là em giái vườn ương, bàn tay thật tuyệt vời
Em làm cho hôm nay, ngày mai xanh bát ngát
Làm nên những binh đoàn cây, đứng thẳng hàng tít tắp
Miệng cười trắng xoá trời xanh
Chào em gái, em trai, các chị, các anh
Nói gì đó mà râm ran nhà máy
Mắt dõi theo đoàn xe bon bon chạy
Chở hàng đi khắp Bốn phương trời
Ở đây hiền lành như mây trắng lửng lờ trôi
Chỉ nhấp nhô gập ghềnh câu hát
Hiền như mái ngói, làng công nhân tình dạt dào
Như tiếng cười, ánh mắt trẻ bi bô
Sức sống nơi đây tuôn chảy chẳng bến bờ
Như khí thế thi đua các Nông trường phải đạt trên Hai tấn
Ơi những cái tên thương mến lắm
Xa Trạch, Trà Thanh, Quản Lợi, Đồng Nơ…
Thôi bạn ơi, viết nữa mấy cho vừa
Viết nữa nghìn trang không chấm hết
Mà cứ nói nhiều về hạnh phúc
Thương bạn đang mùa bão cát ngoài khơi
Ta cùng nhau canh giữ đất trời
Giữ mãi cho xanh, rừng vàng, biển bạc
Chiều nay bỗng cánh diều ai dìu dặt
Vỗ điệp trùng trong dào dạt tiếng ve ngân.
Đồng Nơ, tháng 05 năm 2020
PHẠM ĐÌNH NAM
Gửi tình vào cây
Sáng hôm nay trên vườn cây non
Chim cất tiếng hót vang chào ngày mới
Cô bác công nhân cũng vừa mới tới
Với tinh thần bắt đầu một ngày mới từ đây
Nét mặt hân hoan khí thế hăng say
Tiếng cuốc, tiếng cào thi nhau rộn rã
Chăm bón cây non là điều vất vả
Mưa nắng dãi dầu tần tảo sớm hôm
Tiếng anh hài hước, tiếng chị cười dòn
Là quên cả giọt mồ hôi đang chảy
Nghe thì thầm những chồi non vươn dậy
Ngày qua ngày cây bỗng vút lên cao
Rợp bóng cây vườn trồng mới ngày nào
Ở trong đó có cả tiếng xì xào nho nhỏ
Tình anh bên em qua những ngày nắng gió
Ôi tự hào màu xanh của tình yêu
Đẹp quá đi thôi em gửi vào đó rất nhiều
Bao ước hẹn, nhờ thời gian nói hộ
Em yêu anh cả niềm tin gắn bó
Cả chồi non bởi đó là tương lai.
NGUYỄN THỊ NHỊ
Related posts:
- Trở lại Lùng Thàng
- Tháng Tư ơi!
- Nguyễn Đình Cường - xung kích, sáng tạo trong phòng chống dịch Covid-19
- Tình cao su
- Sẽ bổ sung, điều chỉnh điều lệ Hội thao
- “Hội thao giúp nâng cao đời sống tinh thần ”
- Geru Star đồng hành cùng chương trình bóng rổ học đường
- Tháng Giêng
- Bán độ: “Bệnh nan y” của bóng đá Việt?
- Tàn cũng phải giữ