Mẹ Việt Nam của chúng tôi

Dẫu cách xa

Hạnh phúc làm sao mỗi sớm chiều

Nghe em rót giọng lắm thương yêu

Dù xa mãi nhớ về phương đó

Có vợ hiền ngoan dáng mĩ miều.

 

Cách biệt bao ngày mãi nhớ thương

Về bên chốn ấy những canh trường

Vui khi mỗi sớm từng liên lạc

Nhắn gọi nghe lòng thỏa vấn vương.

 

Dẫu cách đôi đường tận chốn xa

Nhưng lòng nguyện mãi vẫn yêu à

Mai chiều rộn rã dòng tin nhắn

Sớm tối vui cười điện thoại nha.

TRẦN THỊ THANH THÚY

 

 

Về lại lối xưa…

Tôi về gặp lại mùa hoa

Nở trong biêng biếc nhạt nhòa cơn mưa

Hỏi người thương nhớ sao vừa?

Nhặt miền ký ức ngày xưa đâu rồi

 

Tôi về dừng lại bên đồi

Chờ nghe tới lượt xa xôi gọi mình

Cánh chuồn phía ấy lặng thinh

Cầm chiều rơi một mảnh tình quắt quay

 

Tôi về tóc gió bay bay

Trắng màu thương nhớ tháng ngày xa quê

Nỗi buồn rớt lại triền đê

Cánh diều chấp chới cơn mê rối bời

 

Tôi về nghe điệu lý lơi

Bàn chân lỡ nhịp góc trời mênh mông

Đưa tay vuốt mặt cánh đồng

Lặng nghe nước mắt bên dòng sông trôi…

HUỲNH THỊ KIM CƯƠNG

Anh có về…

Anh có về phố núi với em không?

Sáng đón mây bồng bềnh trên đỉnh núi

Mặt trời lên đồi cao su tuổi trẻ

Giọt nhựa vui tí tách đều đều

Phố núi chiều lơ đãng những cơn mưa

Man mác sương tím buồn đôi vai nhỏ

Dã quỳ vàng ngập tràn cả lối đi

Anh có về phố núi ghé thăm em?

Ly cà phê nồng nàn bao nỗi nhớ

Biển hồ đầy ôm trọn dáng Plei ku

Mai anh về gửi lại lời nhớ thương

Bóng hình em vội vàng trong nhật ký

Plei ku vẫn vội vàng như thế

Viết câu thơ… anh chưa kịp đề tên.

ĐỖ THỊ NGUYÊN

Mẹ Việt Nam của chúng tôi

(Kính tặng các Mẹ VN anh hùng nhân ngày 27/7)

 

Chiều về mây khói liêu xiêu

Mâm cơm mẹ dọn đìu hiu mẹ chờ

Khói hương nghi ngút bàn thờ

Các anh đi mãi ngẩn ngơ lệ nhòe

Nghe tiếng xào xạc bụi tre

Mẹ ngỡ chân bước anh về sớm mai

Anh cả, rồi lại anh hai

Chị ba, anh bốn một hai lên đường

Vai mang nặng gánh quê hương

Xác thân vùi khắp nẻo đường nước non

Phần thân mẹ chẳng được chôn

Phần hồn hai nửa anh còn vấn vương

Nửa phần thương mẹ khói hương

Nửa phần anh để dành thương đồng bào

Giải phóng nước rợp cờ sao

Mẹ già mừng – tủi lệ trào vào trong

Bát cơm mẹ vẫn trông mong

Khói hương nghi ngút nghe lòng mẹ đau

Mẹ ơi, nước mắt mẹ lau

Nước non nay đã một màu sáng tươi

Độc lập, hạnh phúc nơi nơi

Ấm no giàu mạnh khắp trời nước ta

Việt Nam đất nước ngàn hoa

Nhờ ơn anh đã xông pha chiến trường

Nhờ mẹ nén những đau thương

Hy sinh thầm lặng, phi thường, mẹ ơi

Mẹ Việt Nam của chúng tôi

Quê hương, Tổ quốc muôn đời nào quên.

CHI MAI