Cạo không biết mệt

  • Dạo này sao cạo không biết mệt Tư Mủ ơi.
  • Ủa sao ông giống tui quá vậy, tui cạo phăng phăng từ sáng giờ mà thấy khỏe re, có hôm quên ăn sáng còn không thấy đói.
  • Ông có biết ý do vì sao không. Chúng ta cùng trả lời nè. Một…hai…ba…
  • (Đồng thanh) Nhờ giá mủ tăng…Hehe…

HAI CẠO

Chớ mê quá đà

Euro ngày hội khởi tranh

Trận cầu mãn nhãn sao đành bỏ qua

Khuyên anh chớ mê quá đà

Nghe theo cá độ cửa nhà tiêu tan…

 Sức khỏe vốn quý là vàng

Hăng say lao động không màng được – thua

Luyện tay thợ giỏi vào mùa

Gia tăng sản lượng thi đua so tài…

Say thần tượng – hướng tương lai

Tay vàng, kiện tướng lên đài vinh danh!

NHỰA TRẮNG

Cứng và mềm…

Sáng nay chuẩn bị vào cuộc họp bình bầu thi đua 6 tháng đầu năm của tổ X, đã nghe những lời xì xầm xung quanh. Đến khi cuộc họp diễn ra thì kết quả làm mọi người hài lòng với những cái tên: Trang, Thủy, Sơn, Bình… đều là nhân tố tích cực xứng đáng đạt danh hiệu Lao động giỏi.

Bác Tám phu công- tra chứng kiến cuộc họp từ đầu tới cuối, khá căng thẳng, tranh đua từng chi tiết công việc, cùng với sự thỏa mãn của đám đông mà bác ngẫu hứng bằng câu chuyện tếu táo: “Cứng và mềm”.

Thợ cạo lại hỉ hả, đổ dồn ánh mắt về phía bác và chăm chú lắng nghe câu chuyện.

– Hồi đó. Bác có đồng nghiệp tên là Xinh, nàng xinh đẹp như cái tên vậy, sắc nước hương trời lung linh. Bác theo tán tỉnh nàng mãi cũng không xi nhê. Bởi vì, nàng chê bác xấu trai mà không ưng, nhưng rồi cũng cho cái ân huệ làm anh em kết nghĩa. Từ chỗ kết nghĩa đó, mà bác không còn cơ hội để bóng gió mây trời với nàng nữa.

– Bây giờ trông bác còn phong độ thế, lại vui tính, khi còn trẻ bác làm gì xấu được chứ?

– Bác xấu hơn hai ông bạn tên Hoài và Phong đồng nghiệp của bác thôi bây. Hai ông, ông nào cũng điển trai mũi cao ngất, trắng trẻo… nên lọt vào mắt xanh của Xinh. Ông nào cũng cạo mủ giỏi, nhưng em lấy làm chồng thì chỉ có một thôi. Em đã từng bỏ hai người lên “bàn cân” nhưng cả hai đều nặng tình nặng nghĩa như nhau bất luận hơn thua. Cuối cùng Hoài và Phong có cuộc “so bì” và em đã nhận ra đâu là vị hôn phu của đời mình.

– “So bì” thế nào hả bác?

– Thì bóp… ai cứng, ai mềm mới hay.

– Gì kỳ…

– Kỳ gì chớ. Đó là trong một lần giao mủ tại kho: Phong giao nộp 50 kg mủ đông thì bị trừ hao hụt hết phân nửa, là do mủ lẫn nhiều nước với tạp chất, chỉ còn lại 25 kg. Hoài giao nộp 30 kg mủ đông mà không bị trừ còn giữ nguyên số ký. Phong mới “so bì”, thì vị cán bộ mới chứng minh cho mọi người thấy: “Đấy, anh chị bóp cục mủ này thử xem có “mềm nhũn” toàn nước với tạp chất hay không. Còn cục mủ kia của người ta bóp “cứng ngắt” mủ nguyên chất thì sao trừ hao hụt cho được”.

– Vậy là ông Phong gian dối pha nước vô mủ…

– Đúng vậy. Nên em kết nghĩa chọn Hoài làm vị hôn phu. Vì ngoài vẻ điển trai, cạo giỏi, Hoài còn có đức tính trung thực, gương mẫu trong lao động sản xuất…

– Ông Hoài có đủ đức và tài. Bà xinh thật là may mắn chọn đúng người tốt hén bác.

– Thì đó. Việc chọn chồng cũng giống như bây đi tìm nhân tố tích cực để bầu chọn lao động giỏi vậy thôi.

– Giống thì có giống, nhưng tếu cái chỗ kẻ cứng người mềm mà hơn thua nhau. Ha ha…

– Bây lại, gì kỳ… (cười)

Lúc này bầu không khí bắt đầu vui nhộn, lại thêm thằng Oạp lặp lại cái dị bản mà nó thấy ưng ý: “Mấy chị nhớ nghen, lấy chồng cùng nghề thì phải bóp, phải kiểm tra chất lượng thật kỹ mới ưng. Sai một li đi một dặm…  thì hối hận cả đời đấy nhé!”.

Thằng Oạp nhắm tít mắt, miệng cười xề xề…

NGUYỄN CỦ CẢI