Hãy vì hạnh phúc gia đình!

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Anh Đức Trung kính mến!

Anh Đức Trung ơi! Em đang bối rối vì không biết làm thế nào? Gia đình em sắp tan vỡ vì em không thể chịu đựng được cảnh chồng tra tấn tinh thần sau một thời gian anh ấy “vụng trộm”.

Chúng em có một con trai và một con gái, đã lớn. Cả hai vợ chồng đều làm chung công ty, có thu nhập ổn định. Bằng nỗ lực của cả hai, chúng em dành dụm mua được một ngôi nhà. Gia đình hai bên nội, ngoại đều vui vẻ, các con học giỏi ngoan ngoãn. Những tưởng hạnh phúc thế là trọn vẹn, nhưng không phải… Chồng em là người tốt, rất nhiệt tình với bạn bè, còn em là một phụ nữ chăm chỉ và khá tháo vát, ngoài công việc ở cơ quan, em đã lo toan tất cả mọi việc trong gia đình để chồng toàn tâm toàn ý với công việc. Có lẽ vì điều ấy mà anh quên mất trách nhiệm phải chia sẻ công việc gia đình với vợ. Và rồi anh đã thân thiết quá mức với một người phụ nữ. Khi em phản đối thì anh giải thích đó chỉ là bạn bè thường tình và với anh gia đình là quan trọng nhất. Em tin vậy nên bỏ qua mọi chuyện.

Rồi em được cơ quan cho đi học nâng cao nghiệp vụ một tháng, trong thời gian em xa nhà, anh lại nhắn nhủ yêu thương với một người phụ nữ khác. Em phát hiện thì anh vẫn bảo rằng đấy chỉ là bạn.

Sau đó, mâu thuẫn vợ chồng lên đến đỉnh điểm khi em phát hiện anh ấy lại nhắn nhủ quá thân mật với một cô gái. Khi biết chuyện, em đã xúc phạm chồng, anh ấy tát em và đòi ra ở riêng với lý do kiểm chứng lại tình cảm của vợ chồng.

Em không đồng ý vì sợ anh ấy ra ngoài để đến với người đàn bà ấy. Từ đó, chúng em sống cùng một mái nhà, ngủ cùng một giường mà “đồng sàng dị mộng”. Em đã nhiều lần đề nghị anh ấy bỏ qua  tất cả nhưng anh ấy bảo còn suy nghĩ… Giờ đây em nản lòng rồi, em muốn anh ấy ra ở riêng hoặc ly hôn nhưng anh ấy cứ im lặng và đối xử lạnh lùng với em như kiểu bạo hành về tinh thần.

Anh Đức Trung ơi! Em phải làm gì bây giờ, nếu ly hôn em có được nuôi 2 đứa con không vì em chẳng tin tưởng khi giao con cho anh ấy. Xin anh hãy cho em những lời khuyên.

EM GÁI

 

Em gái thân mến!

Anh Đức Trung đã đọc nhiều lần lá thư của em, anh thực sự thông cảm và xin được chia sẻ với nỗi buồn đau của em!

Phải nói là, tình hình của vợ chồng em có vẻ càng lúc càng căng thẳng và khó kiểm soát. Đúng là em đang bị bạo hành, đặc biệt là bạo hành tinh thần. Và, như vậy hậu quả của việc bạo hành ấy sẽ vô cùng trầm trọng nếu vấn đề không sớm được giải quyết.

Em cần suy nghĩ theo hướng, Một là: liệu việc em nghĩ anh ấy nhắn tin với người này và người khác là đúng hay sai? Nếu thật sự anh ấy không làm gì quá thì em có nghi oan? Hay chính em đã làm vấn đề trầm trọng nên cuối cùng mọi sự trở nên phức tạp? Nếu em đã làm quá mức sự thật thì em cũng cần điều chỉnh. Hai là: đây không phải là lần đầu tiên anh ấy có những quan hệ thân thiết mà có thể đã nhiều lần? Nếu anh ấy cứ liên tục hết lần này đến lần khác thì đấy là bản chất của anh ấy, liệu mọi sự có thể thay đổi!?

Không thể thiếu sự cân nhắc trong quyết định nhưng có lẽ cũng nên thẳng thắn và rõ ràng cùng nhau. Không nhất thiết phải ly hôn ngay lập tức nhưng cũng nên có những động thái để vợ chồng có sự đổi thay hoặc điều chỉnh từ hai phía để tìm tiếng nói chung.

Em còn cả tương lai dài, còn cả quá trình lớn khôn của hai cháu, cho nên cần nhất là hai vợ chồng hợp lực hoặc cả hai sẽ hết lòng chăm sóc con, cho con lớn lên một cách đúng nghĩa và an toàn.

Hi vọng với tấm lòng của người mẹ, với suy nghĩ của một người phụ nữ, em sẽ làm hết những gì có thể cứu vãn hạnh phúc. Nếu không thể cứu vãn, lúc ấy hãy nghĩ đến chuyện ly hôn. Em cũng nên chuẩn bị công việc vững vàng, kinh tế ổn định, thắt chặt quan hệ tình cảm mẹ con để có bất kỳ bất trắc gì cũng có thể đương đầu em nhé!

ANH ĐỨC TRUNG