“Cha đẻ” những khúc hát quê hương

CSVNO-Là “cha đẻ” của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ như: “Bông điên điển”, “Em về miệt thứ”, “Bông lục bình”… ; nhạc sĩ Hà Phương (sinh năm 1938), tại huyện Chợ Gạo, tỉnh Mỹ Tho (nay là tỉnh Tiền Giang) từng làm rung động biết bao trái tim giới thưởng ngoạn âm nhạc.
Xuân này nhạc sĩ Hà Phương tròn 80 tuổi nhưng tiếng đàn vẫn mượt mà điêu luyện
Xuân này nhạc sĩ Hà Phương tròn 80 tuổi nhưng tiếng đàn vẫn mượt mà điêu luyện

Chúng tôi gặp nhạc sĩ Hà Phương vào những ngày đầu năm khi tiết trời mùa nắng vàng như rót mật trên từng góc phố. Được nghe ông trải lòng về quá trình sáng tác nghệ thuật. Xuân này nhạc sĩ Hà Phương tròn 80 tuổi, gương mặt phúc hậu, trông ông vẫn còn phong độ, giọng ca và tiếng đàn vẫn mượt mà, điêu luyện.

Hiện nay ông đang sinh sống tại 133G khu phố 9, Lý Thường Kiệt, phường 5, TP.Mỹ Tho, Tiền Giang. Số tác phẩm của ông không nhiều nhưng là những ca khúc khiến người ta phải nhớ. Nhiều ca sĩ chuyên hát dòng nhạc trữ tình như Hương Lan, Phi Nhung, Cẩm Ly…đều yêu thích và thể hiện thành công các ca khúc của Hà Phương.

Sinh trưởng trong gia đình không có truyền thống về hoạt động văn học nghệ thuật, nhưng Dương Văn Lắm (tên thật của nhạc sĩ Hà Phương) rất đam mê âm nhạc. Khi mới 14 tuổi, ông bắt đầu làm quen với những nốt nhạc đồ, rê, mi, fa, sol. Ca khúc đầu tay của ông là bài “Đường khuya” với điệu tango nhẹ nhàng, chứa nhiều tâm sự. Nghệ danh Hà Phương bắt đầu được giới thưởng ngoạn biết đến. Bút hiệu này là ước mơ tung hoành “rày đây, mai đó”, hà phương hà xứ thỏa chí tang bồng của ông.

ha phuong 3
Nhạc sĩ Hà Phương và tác giả

Viết về mưa, nhạc sĩ đất Tiền Giang có tới ba ca khúc nổi tiếng được khán giả yêu thích là “Mùa mưa đi qua”, “Mưa qua phố vắng” và “Mưa đêm tỉnh nhỏ”. Mưa xuất hiện trong “Đường khuya” với những ca từ lãng mạn: “Đường về mưa rơi lạnh buốt. Ngại ngùng chân ai nhịp bước. Mưa ơi thấu chăng nỗi buồn…”.  Những ca khúc của ông thường gắn với hình ảnh người phụ nữ Nam Bộ chịu thương chịu khó. Là cô gái chèo đò ông đã gặp trên bước đường phiêu bạt: “Chiều năm xưa qua đò sang sông vắng. Nghiêng bóng dừa bờ trắng cỏ lau thưa…” (Chiều mưa qua sông); hình ảnh người phụ nữ tảo tần sớm hôm, cũng chính là hình ảnh người bạn đời của ông, cả một đời hy sinh cho chồng con: “Mang trên vai mối tình buồn qua sông dài cơn gió chướng. Duyên tình chưa định hướng mà đã trói đời yêu anh…” (Bông lục bình)…

Không thích phô trương, chạy theo những trào lưu âm nhạc thời thượng, hay tạo áp lực cho mình bằng số lượng tác phẩm, ông cứ lặng lẽ sống giữa cuộc đời bề bộn và âm thầm viết nhạc một cách rất “tài tử”. Giống như một người bộ hành không lấy gì làm vội vã, cứ thong thả dạo bước trên con đường nghệ thuật. Âm nhạc của Hà Phương đọng mãi trong lòng người hâm mộ, cho những trái tim cùng hòa nhịp hướng tâm hồn về với nguồn cội, quê hương.

Thái Bình – Dương Cầm