Bao điều ước muốn từ mầm cây con (*)

CSVN Xuân – Vâng, đó chính là ước muốn rất đỗi bình dị, hồn nhiên, trong sáng nhưng đáng trân trọng của người lao động khi đi qua một năm nhiều gian khó và trong đó là cả tấc lòng của người công nhân cao su gởi trọn tình yêu vào đất, vào cây, thủy chung với nghề đã chọn.
Ảnh: Tùng Châu
Ảnh: Tùng Châu

Chia tay Ất Mùi, đón chào Bính Thân, trong không khí cả nước tưng bừng thi đua lập thành tích chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc. Và có cả không khí rộn ràng thi đua nước rút cuối năm lan tỏa mỗi nông trường, công ty, nhà máy của ngành cao su.

Có khó khăn mới thấy được sự đồng hành, chia sẻ trách nhiệm của người lao động! Quả thật, ta dễ dàng bắt gặp tinh thần lạc quan, niềm tin của họ không chỉ trong công việc mà cảm xúc tuôn chảy trong ý thơ mộc mạc, chân thành. Những “nhà thơ” của ngành không ngần ngại khi bộc lộ suy nghĩ rất thật của mình: Em hăng say như cây không nghỉ/ Cho mủ quanh năm xây no ấm muôn nhà… (Phú Riềng quê hương em – Hoàng Thị Chín).

Có lẽ chỉ có tình yêu nghề mới có thể để lại những lời thơ “tấc lòng” đến thế! Bởi “Cao su trọn ngàn năm chung thủy” với đời để người không ngần ngại, miệt mài “như cây”. Cũng không phải ngẫu nhiên mà Nguyễn Xuân Cảm trải lòng: Cao su sắc lá tươi xanh/Với anh em mãi là Xuân trong đời/ Cùng em lên những ngọn đồi/Cầm tay anh nói những lời trăm năm.

Tình yêu đôi lứa đơm hoa kết trái từ trong lao động, hạnh phúc chính là “sắc lá tươi xanh” của những vạt cao su ngút ngàn trong nắng sớm. Vì thế, dù khi thời tiết bất lợi, hay giá cả thị trường không ổn định, đời sống của người công nhân chật vật trong bao nỗi lo toan, họ vẫn trọn niềm tin vào đất, vào cây và nghề đã chọn: Cao su vàng trắng thơm mùi/Tình sâu nghĩa nặng ngọt bùi biết bao/Dù cho lương thấp hay cao/Quyết tâm xây dựng ngành nào bạn ơi (Khúc hát mùa Xuân – Nguyễn Sỹ Vui).

Với họ, dù sống trong thời đại “hoàng kim” được tôn vinh là “vàng trắng” hay lúc bị đẩy xuống tận cùng như tên gọi “mủ bèo” thì những “vì sao” trong lô kia vẫn tỏa sáng trong đêm: Mưa ơi xin tạnh thôi/Đèn đêm như sao sáng/Bởi em tôi còn vội/Giờ điểm danh đến rồi. (Xin mưa – Lê Minh Thanh).

Lời thơ trong sáng, dung dị như chính tâm hồn của người thợ cạo. Qua thơ, ta càng cảm thông, thấu hiểu và yêu sao những bàn tay thô ráp miệt mài khơi dòng nhựa trắng! Họ chính là ánh sáng của ý chí, của niềm tin, là những vì sao, những ngọn đèn không bao giờ tắt: Dù nắng rát, bão giông/Cần mẫn em chăm chút/Nâng niu từng chồi non. (Vàng trắng tinh khôi – Vân Quang).

Trong vườn thơ Công nhân sáng tác, chúng ta dễ dàng bắt gặp những bài thơ chân chất sâu lắng tình đất, tình cây, tình yêu nghề cạo mủ của người lao động. Tất cả được chắt lọc từ cuộc sống lao động, từ niềm tin vượt khó, từ tinh thần của Phú Riềng Đỏ hào hùng. Khó khăn rồi sẽ qua, từ những thành quả ngành đạt được trong những năm qua, ta vững tin vào nghề đã chọn. Chính vì lẽ đó mà Bài thơ Dưới tán lá cao su, Xuân Ninh bộc bạch: Cao su thương người vất vả/Chắt mủ quên cả thời gian/Đông đến giật mình trút lá/Ngỡ ngàng chào đón Xuân sang.

Chào năm mới 2016! Xuân mênh mang đất trời, tươi mới trong lòng người. Chào một mùa cạo mới đong đầy những ước mơ và hạnh phúc!

Khôi Nguyên

* Trích thơ Bùi Vũ Liêm (Thanh Hóa)