Điểm hẹn mùa Xuân

Nt1

Hỏi sao người không yêu em… Dầu Tiếng!
Bởi cái mặn mà, chân chất của riêng em.
Tôi thương rồi rừng cao su, tôi đến,
Đất và người tròn vẹn chữ tình chung.
Nơi có những anh hùng thời lửa khói,
Những vai trần không mỏi gánh riêng, chung.
San lấp hố bom, xây lên vùng kinh tế,
Khép lại tròn vành nôi ấm để yêu thương.
Ba mươi năm là cả một chặng đường,
Vượt gian khó, hướng tương lai đã mở.
Ba mươi năm, phải đâu chờ phép lạ!
Sỏi đá hành trình, đất hẹn nở ngàn hoa.
11 nông trường xanh thẳm giữa đời ta!
Xua đi thủa đời ông, cha, đắng, lạnh.
Tôi và anh, cùng đi chung trận đánh:
“Giặc đói nghèo, lạc hậu chẳng ngơi tay”.
Rồi dòng nhựa chảy về khai mạch sống,
Bác Sáu Làng 10, chúc cô Chín Làng 5:
“Nhà mới khang trang, thêm dăm đứa cháu,
Dâu rể đề huề!”. 3 thế hệ bảo cùng nhau:
“Hãy sắt son như ngày đầu gian khó,
Vì quanh ta đâu đã hết lo toan”.
Hoa vẫn nở trong ngàn tin yêu đó,
Vững tin nào… hỡi người thợ cao su!
Dầu Tiếng ơi! Nơi dừng chân điểm hẹn,
Đã thương rồi xin giữ vẹn tình yêu.
Xuân vẫn đến theo từng con phố nhỏ,
Lối ta về hoa lại nở tương lai.

Trịnh Anh Tuấn

0 Bình luận
Inline Feedbacks
View all comments