Hồn thơ người thợ cạo

Ngày cầm dao đi khơi dòng nhựa trắng

Đêm trở về cầm bút viết thành thơ

Nhưng bút ơi sao nét mực nhạt mờ

Trang giấy trắng in dòng thơ nghệch ngoạc

Tự hỏi rằng sao lại thế bút ơi?

Có phải chăng lâu rồi không cầm bút

Mà chỉ cầm quen thuộc cái dao thôi

Người công nhân cạo mủ lúc vào giờ

Tay bóc mủ dây kéo dài như múa dẻo

Thoăn thoắt bỏ vào giỏ mủ sau lưng

Rồi cầm dao đưa đẩy nhanh từng nhát

Sột soạt bên tai nghe tựa tiếng đàn đêm

Và cứ thế… !

Cây nối tiếp cây, hàng hàng thẳng tắp

Chân bước đều đều miệng vẫn cười tươi

Thả hồn thơ quyện với tiếng dao đưa

Lắng tai nghe âm điệu khúc giao thừa

Đèn lấp lóe như ngàn sao tỏa sáng

Lòng thấy vui cạo mãi sáng mai thôi

Hồn ngất ngây thơ không biết mệt bao giờ.

Và cứ thế! Ai ơi có biết?

Người thợ cạo tâm hồn như thế

Muốn làm thơ nhưng viết chẳng thành dòng

Để hôm nay được bày tỏ nỗi lòng

Trên trang giấy cho mọi người cùng hiểu

Thợ cạo yêu nghề đời đẹp biết bao nhiêu.

Võ Xuân Minh

(Phó Giám đốc NT Cồn Tiên – Công ty TNHH MTV Cao su Quảng Trị.)

Thức giấc đi em!

Nghe đâu đây lời thì thầm của gió

Khẽ khàng qua cành lá nhẹ đung đưa.

Xin hỏi rằng gió gọi đến em chưa

Mau thức giấc gà gáy khuya vội sáng

Em yêu ơi hành trang nhanh sửa soạn

Nào dao thùng, miếng véc nhớ đừng quên.

Rồi cùng nhau ta vội vã lên đường

Cho kịp lúc trời đêm gần sáng

Đèn đội đầu chân bước đi trên lá

Tay cầm dao khơi dòng nhựa tinh nguyên

Cho niềm vui mang đến cả mọi miền

Cuộc sống mới bao đời ta mơ ước

Đến hôm nay những gì ta có được

Là quá trình nối tiếp đến tương lai

Là bàn tay của người thợ từng ngày

Là sức sống dựng xây đời no ấm.

Thức đi em khi đêm về sắp hết

Đã đến giờ…thôi thức giấc đi em!

Huỳnh Văn Tỵ (Cao su 1/5- Tây Ninh)

Đẹp mãi Tổ quốc yêu dấu

Xanh xanh bờ lũy tre làng
Hàng dương, bờ cát, nắng vàng biển khơi
Hiện thực Tổ quốc muôn nơi
Đậm ghi dấu ấn bồi hồi trong tôi
Từng vùng hải đảo nước trời
Thiêng liêng gần gũi níu lời gọi ta
Nhớ lời mở cõi ông cha
Dòng sông bến nước bao la hiền hòa
Giữ đất, biển đảo gần xa
Hương đồng, hương biển phù sa muôn đời
Dưỡng nuôi dòng giống sinh sôi
Dù qua đêm tối vẫn ngời bình minh
Tổ quốc vẫn vẹn nguyên hình
Máu xương đổ xuống trường sinh muôn đời
Long lanh biển đẹp nắng ngời
Đất sinh sôi nở mãi thời sắc hoa.
Bùi Vũ Liêm (Thanh Hóa)

Nghĩa tình hoa bút tỏa hương…

Nhân ngày “Báo chí Việt Nam”

Khắp nơi bạn viết… hân hoan trùng phùng

Đồng hành bắc nhịp cầu chung

Công đoàn, Tạp chí chắp cùng ước mơ

Ngày về chẳng thể nào ngờ

Thân thương, gần gũi… bạn thơ, bạn hiền

Chị là thợ cạo rất “duyên”… (viết)

Anh kia cán bộ cũng “xiềng”… mần thơ

Bác, chú, cô… tuổi đã hưu

Cùng chung nhịp thở… văn chương dạt dào

Vỡ òa hạnh phúc biết bao

“Ươm mầm” hoài bão tiến sâu… bút trường

Nghĩa tình: “Hoa bút” tỏa hương…

Đơm hoa, trái ngọt… cho vườn cao su.

Nguyễn Củ Cải (Bà Rịa – Vũng Tàu)

 

 

Nỗi lòng

Nỗi lòng thấm cả cỏ cây

Lẫn trong cánh phượng ve gầy xác xơ.

Xa thầy, xa bạn, xa thơ.

Xa vườn ươm nhỏ, xa mờ bóng cô.

Nhớ sao bài học trên lô.

Ươm dòng nhựa trắng vành tô vơi đầy.

Cây vươn nghiêng bóng hao gầy.

Gió thơm lá biếc đón ngày hè sang.

Trào dâng, hạnh phúc, ngỡ ngàng.

Giấu đi mơ ước ngập tràn ngày mai.

Bắc Ninh

Hè nhớ

Đã nghe
Rộn rã tiếng ve
Nghĩ thương con cuốc
Gọi hè quê xưa
Ngoại ô
Hiên vắng
Trời trưa
Tiếng người nói cũ
Như vừa quanh đây
Ngày qua
Lại nhớ những ngày
Sân trường phượng vĩ
Nở đầy hoa mơ
Xưa xa
Lứa tuổi học trò
Này Thầy
Này bạn
Bây giờ nơi đâu?
Trà Kim Long