Chiều qua rực rỡ ánh hoàng hôn
Trùng điệp cao su trải dập dồn
Gió vẫy đầu lô xao chiếc lá
Âm đưa cuối mẫu dạ bồn chồn
Giọng cười ai đấy nghe quen quá
Tiếng hát đâu đây vọng tím hồn
Sức sống trào dâng bừng tuổi trẻ
Trinh nguyên dòng trắng được khơi nguồn.
LÊ THANH ANH
(Đội 1 – Công ty CP Cao su Hòa Bình)
Nhà sàn Bác Hồ
(Nhân kỷ niệm 131 năm ngày sinh nhật Bác Hồ)
Ba Đình rợp bóng cờ sao
Nhà sàn của Bác biết bao ân tình Ngôi nhà nhỏ bé xinh xinh
Nước non nguồn cội thanh bình quê hương
Cảnh nhà Bác tỏa yêu thương
Tình dân, nghĩa nước bốn phương chạnh lòng
Bác như cây tùng, cây thông
Tâm hồn vĩ đại, trắng trong nghĩa tình
Đã từng bốn biển hành trình
Vì dân, vì nước quên mình xông pha
Bữa cơm tương Nghệ giòn cà
Dân còn vất vả đâu mà ngon riêng
Tổ quốc độc lập thiêng liêng
Quân, dân với Đảng như kiềng ba chân
Tin vui thắng trận mùa xuân
Bác chúc cả nước vạn lần thành công
Nhà sàn thu nhỏ non sông
Nghe tim rung động ngoài trong bóng Người
Tình thương chia khắp mọi nơi
Bác như ông Bụt giữa trời tỏa hương
Nơi đây soạn thảo chủ trương
Nơi đây Bác đã trên đường đi xa…
Trọn đời vì nước non nhà
Trong tim muôn thuở chúng ta kính Người!
LÊ THANH SƠN
Chồi biếc mùa xuân
Tháng năm này xào xạc nắng Ba Đình
Sông Hồng đỏ phù sa và cánh đồng lớn
Ruộng lúa nương khoai nắng lên mơn mởn
Thăm thẳm gió về từ mưa nắng cánh đồng.
Hạt sương mai còn vương mái tóc mềm
Lưng mẹ còng từ chiêm khê mùa thối
Từ một nắng hai sương. Ôi cánh cò lầm lũi
Mà áo cơm tích cóp vẫn đói nghèo!
Khi đêm tàn và nắng bừng lên
Những buồn tủi, khổ đau đang trở thành dĩ vãng
Để chồi biếc mùa xuân vươn lên ánh sáng
Dâng hẹn cuộc đời bao hoa trái ngọt ngào
Chẳng phải non sông từng ước vọng trăng sao
Mà manh áo bát cơm đã bao lần lỗi hẹn
Nay ta đến hồi sinh cuộc đời mây trắng
Cứ bay bay trong nắng một khoảng trời…
NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG
Cao su em yêu
Em yêu màu xanh thắm
Của rừng lá cao su
Dịu mát tựa lời ru
Giữa trưa hè vàng nắng
Em yêu sợi mủ xinh
Trắng trong hồn tươi mới
Uốn vòng xoay chờ đợi
Người thương vẽ tâm tình
Cây cao su thẳng tắp
Nối nhau đến xa xăm
Hun hút giữa đêm rằm
Đón ánh trăng lồng thấp
Từng bát mủ trong sương
Cô đọng niềm yêu mến
Đón hạt tình quyến luyến
Chờ người hứng vấn vương
Tà áo xanh thao thiết
Thấp thoáng giữa đại ngàn
Dâng tình yêu mênh mang
Miền cao su biêng biếc.
NGUYỄN ĐỨC TÌNH
Tháng tư về
Tháng tư về trong bao nỗi chờ mong
Của những thế hệ chồi non xanh mướt
Bao gương mặt rạng ngời như hoa nở
Mùa xuân về – xuân độc lập, tự do
Tháng tư về trong hạnh phúc, ấm no
Xua tan đi tiếng bom gầm đạn thét
Cờ đỏ bay trước thềm nhà rực rỡ
Ánh sao vàng đón muôn nụ cười tươi
Tháng tư về như ngọn lửa đôi mươi
Của anh Thạc, chị Trâm hừng hực cháy (*)
Lời Bác gọi vẫn còn vang vọng đó
Rằng “Quyết tử để Tổ quốc quyết sinh”!
Tháng tư về trong ánh nắng lung linh
Soi tuổi xanh nghĩ về thời hoa đỏ
Bài lịch sử vẫn còn nguyên vẹn mãi
Dẫu nghìn năm vẫn không thể phai nhòa.
(*) Nguyễn Văn Thạc: là liệt sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam, tác giả cuốn Nhật ký “Mãi mãi tuổi hai mươi”
– Đặng Thùy Trâm: là nữ bác sĩ, liệt sĩ được trao tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân năm 2006.
ĐẶNG TRUNG THÀNH
Rừng đầu hạ
Nhớ không em chiều cuối xuân nắng nhạt
Khúc giao mùa dào dạt những lời ru
Trời quê mình rợp mát bóng cao su
Rừng đã chuyển khúc tâm tình vào hạ.
Biết không em rừng cuối xuân đang thở
Tim nhịp nhàng căng nở mạch nhựa thông
Điệu ru hời theo cơn gió mênh mông
Rừng đã thức rộn ràng reo tiếng lá.
Mây đã chậm bay ngang trời đầu hạ
Đang nhớ về rừng cũ những cơn mưa
Lời thầm thì gởi gió chút hương đưa
Mùi hoa cỏ mãi lâng lâng mùa cạo.
Em còn nhớ tiếng lao xao nồng thắm
Nhớ lô mòn có lắm dấu chân vương
Bàn tay nào nhè nhẹ vắt yêu thương
Từng giọt mủ nuôi đời ta khôn lớn.
THOA NGUYỄN
Giao mùa
Giữa rừng nắng bỗng trổ bông
Cao su rụng lá cho lòng cây đau
Chắt chiu dòng sữa ngọt ngào
Chảy đầy chén nhựa phau phau trắng ngần
Đa mang cái kiếp phong trần
Như tằm rút ruột hiến dâng tặng đời
Bao mùa nắng cháy mưa rơi
Cây luôn bền bỉ chẳng lời thở than
Cao su ơi! Giữa đại ngàn
Cây đưa nước Việt ngang hàng năm châu
Xuân sang lá sẽ xanh màu
Cây lại tiếp tục làm giàu quê hương.