3 trong 1

  • Hội thi Bàn tay vàng cấp công ty bắt đầu tổ chức rầm rộ rồi đó Hai Cạo, thấy nôn nao quá hà.
  • Ông có đi thi không mà nôn?
  • Bộ có thi mới nôn à. Tui với ông già cả rồi, sao có sức khỏe bằng tụi nhỏ mà thi với thố. Ý là nôn nao chờ đón ngày hội của công nhân mình đó.
  • Ông nhắc mới nhớ, cuối năm nay sẽ là ngày hội 3 trong 1 đó.
  • Sao mà 3 trong 1?
  • Thì hội thi bàn tay vàng, rồi kỷ niệm 95 năm truyền thống nè, cộng với niềm vui giá mủ tăng…Hehe…

HAI CẠO

Vui mừng 

Vui mừng vì đã tăng lương 

Nâng cao cuộc sống nhiều đường tương lai 

Lương đủ sống giấc mơ dài 

Công nhân viên chức mong hoài lâu nay 

Chỉ mong giá đừng đổi thay 

Để cho cuộc sống đủ đầy nâng cao 

Thị trường ổn định – đi vào 

Ấm no hạnh phúc còn nào vui hơn.

NGUYỄN VĂN DŨNG

Chậm hiểu…

Mọi khi thằng Năm cạo xong là qua cạo phụ cho nhỏ Út Mót đến xong phần cây thì cả hai người mới đi làm công việc khác. Nhưng bữa nay thì mạnh ai nấy cạo, chẳng phụ qua về. Mọi người thấy lạ, nên đoán non đoán già là họ đang có chuyện: ghen tuông, dỗi hờn… gì đó, âu cũng là chuyện thường tình của đôi lứa yêu nhau mà.

Bác Tám phu công- tra không biết vô tình hay có chủ ý mà kể câu chuyện… “Chậm hiểu” cho mọi người cùng nghe, nhân lúc chờ đợi đổ mủ lên tẹc:

– Năm đó, trong tổ của bác có cậu Mận và cô Bắp là còn độc thân. Mận thì hiền lành, giỏi giang. Còn Bắp là gái mới lớn xinh xắn, nết na… nhưng có cá tính mạnh mẽ. Bác hiểu chuyện mà âm thầm bàn bạc với những đồng nghiệp cao niên trong tổ, cùng sắp xếp cho hai người cạo phần cây liền kề nhau, để biết đâu hai người được gần gũi mà tỏ tình yêu đương rồi lấy nhau làm vợ làm chồng cùng ngành nghề thì hay biết mấy. Lúc đó họ sẽ chuyên tâm công việc cạo mủ nhằm góp phần tăng năng suất, sản lượng mủ cho tổ càng cao hơn cũng nên.

– Vậy rồi, Mận và Bắp họ có yêu nhau không bác?

– Bác đã sắp xếp rồi thì đâu sẽ vào đấy thôi. Ban đầu họ cạo phụ qua phụ về, dần dà Mận làm việc càng xốc vác nhanh nhẹn hơn mà gánh vác bớt phần nhọc nhằn cho Bắp. Cô bắt đầu thầm yêu trộm nhớ người đỡ đần công việc cho mình. Nhưng cô đợi mãi chàng  “rung chuông” tán tỉnh cũng không thấy đâu. Mà lúc đầu bác có nói là cô Bắp có cá tính mạnh mẽ phải không bây?

– Dạ đúng. Bác có nhắc tới ạ!

– Thế là cô tỏ tình với Mận ở tại lô luôn.

– Chắc lời tỏ tình độc đáo lắm. Mà bác kể tiếp đi, tụi cháu sốt ruột quá hà?

Bác cười khì khì:

– Bây biết hông, giữa đêm thanh vắng khi hai người đang cạo gần nhau thì Bắp lên tiếng: “Mình cạo đụng đi anh?”. Mận trả lời tỉnh queo: “Không được đâu em, cạo phạm gỗ bị trừ điểm thi đua đó”. “Hay là cạo mò được không anh?”. “Đừng dại, ban đêm mà tắt đèn cạo thầm rắn rết cắn nguy hiểm lắm em ơi!”…

– Cậu Bắp sao ngốc thế bác?

– Là quá… chậm hiểu chứ sao. Bởi vậy, mà Bắp mới nói dỗi hờn với Mận: Thôi từ nay phần cây ai nấy cạo, tui không cạo chung chạ gì với anh nữa đâu. Lúc này, cậu mới hiểu ra, vội ôm cô vào lòng vỗ về nói lời ngọt ngào. Đó là câu chuyện, mà sau này vợ chồng họ tổ chức kỉ niệm 50 năm ngày cưới mời bác tới dự mới “bật mí” cho mọi người biết đó chứ. Bây thấy câu chuyện kết thúc sao nào?

– Câu chuyện thấy tức cậu Bắp thiệt đó bác ơi, nhưng đoạn kết thúc cuộc tình có hậu mới vơi nhẹ nỗi lòng người nghe.

– Đấy. Thế chuyện tình cảm của thằng Năm với con Út Mót tới đâu rồi bây?

Mọi người cười ồ lên, thấy thằng Năm với nhỏ Út Mót cũng cười tòe loe… chắc là hai người cũng đã làm lành với nhau trong lúc ngồi nghe chuyện khiến ai nấy cũng rất vui. Mà là niềm vui được nhân đôi… hi hi.

NGUYỄN CỦ CẢI