“Tình ca cao su”

Ảnh: Nguyễn Đình Lang
Ảnh: Nguyễn Đình Lang
Bến bờ thơ

 Chẳng ai định nghĩa được thơ

Trong thơ lãng mạn, bến bờ chẳng đâu,

Tình đời hạnh phúc, khổ đau

Còn thơ lan tỏa biết đâu là bờ.

 

Một thời da diết cùng thơ

Nghiền từng câu chữ, bất ngờ thơ hay,

Cuộc đời vượt được đắng cay

Bởi tình – tiền đủ, thơ bay mất rồi.

 

Tôi theo thơ đã một thời

Đến giờ ngẫm lại số đời còn may,

Ấy là đói bạc, tình bay

Tôi thơ tha thiết đắm say suốt ngày

 

Làm thơ nuốt đắng ngậm cay

Tình – tiền sáo rỗng, luôn say trong người,

Là ngao du khắp mọi nơi

Thả hồn vô định, chờ thời người ơi.

 

Tình thơ bay bổng trên trời

Bỗng rơi bịch xuống thành người cố nhân,

Tôi với thơ trước nhân gian

Thơ là thơ, là mênh mang bến bờ.

 

 

Mưa miền Đông

Mưa nguồn, nước đổ sấm gào

Mưa xối xả, đến nôn nao cả lòng,

Có đi mới biết miền Đông

Bạt ngàn đất, bạt ngàn đồng rừng cây.

 

Mưa miền Đông lúc vơi đầy

Lúc nặng hạt, lúc rắc dây vô chừng,

Thương em nơi ở miệt rừng

Mưa có lạnh, có ớn lòng không em.

 

Ước gì mọi sự êm đềm

Em tôi hết khổ, ấm êm cuộc đời,

Cao su, cây trái muôn nơi

Không dưng, ai dễ cho người bội thu.

 

À ơi, ngoài Bắc mùa thu

Còn đây, mưa đến mịt mù mưa bay,

Mặc mưa, em vẫn hăng say

Nhân không biết mệt rừng cây cho đời.

 

Mưa miền Đông trong hồn tôi

Mưa thêm tươi mát những lời ngợi ca,

Để người đến rồi đi xa

Nhớ thương đọng lại như là mưa rơi.

 

 

Tình ca cao su

Biết nói gì cùng em thêm nữa

Bạt ngàn cao su đang đổ lá vàng,

Biết nói gì lộc cao su chớm nở

Để lại cho tôi cảm xúc trào dâng.

 

Thơ đâu chở hết gì tôi cần nói

Tôi yêu cao su bằng cả hồn tôi,

Bằng cả tuổi xuân quãng đời đẹp nhất

Tình yêu cao su như sóng dâng trào.

 

Về đâu em giữa màu xanh bất tận

Về đâu đây nếu thiếu chất cao su,

Nhựa trắng tinh khôi chảy ngày đêm không nghỉ

Cho tình yêu, cuộc sống đẹp giàu.

 

Bao nông trường rồi đội máy tôi qua

Bao bạn bè đã cùng tôi tri kỉ,

Sự nghèo nàn bao miền quê cằn cỗi

Đang mất dần theo vàng trắng trào dâng.

 

Ơi cao su! Đầy nghĩa tình gắn bó

Vàng trắng Việt Nam luôn có giá, được mùa,

Cứ xuân về là cao su thay lá

Cho tươi non xanh mướt cuộc đời.

 

Với cao su quả là nhiều xúc cảm

Cái chất cao su đã gắn chặt tôi rồi,

Vàng trắng cao su và trắng màu trang giấy

Là bản tình ca theo tôi suốt cuộc đời.

Phùng Thanh La