Ngàn năm Đức tổ Hùng Vương
Đền còn nghi ngút khói hương tụ về
Con dân đất Việt trăm quê
Cội nguồn một cõi đi về tiên hương
Gió từ đền Hạ đền Trung
Vẫn thì thầm gọi muôn trùng nước non
Cháu con tạc dạ ghi lòng
Cha ông hiển hiện vầng trăng ngời ngời!
Về trong ngọn cỏ bồi hồi
Nắng từ đất ngỡ muôn lời núi sông…
Tháng ba chăm chỉ cánh ong
Giọt mật óng ánh tơ hồng mùa xuân
Xanh từ buổi ấy ngàn năm
Cho ta biêng biếc chồi mầm quê hương
Về nguồn con cháu Lạc Hồng
Con đường thăm thẳm mà gang tim mình…
NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG
Bình Phước vững niềm tin
Khắp phương trời ta về đây dựng xây
Từ những ngày đầu vô cùng gian khổ
Đất trống đồi hoang mồ hôi ta đổ
Vững niềm tin Đảng định hướng tương lai
Đoàn kết một lòng xây dựng ngày mai
Vách lá nhà tranh ấm tình đùm bọc
Dù người Kinh hay Đồng bào dân tộc
Bắc Trung Nam không phân biệt vùng miền
Cùng chung tay ta từng bước đi lên
Hố bom sâu này thành vườn cây trái
Chiến trường xưa đạn bom thù cày xới
Nay xanh một màu bát ngát cao su
Những con đường xưa cát bụi mịt mù
Nay trải thảm bê tông dài thẳng tắp
Bình Phước vững tin trên đường hội nhập
Công nghiệp khắp nơi phố mới vươn mình
Tuổi đôi mươi rực rỡ ánh bình minh
Phơi phới tương lai đất trời vươn lộc
Chung sức chung lòng đi lên cùng Dân tộc
“Sáng tạo, kỉ cương, tự lực, nghĩa tình…”
Ý Đảng lòng dân đưa đất nước phồn vinh
Sánh vai cùng bạn bè trên thế giới
Thỏa lòng Bác kính yêu hằng mong đợi
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc – Mạnh giàu…
ĐẶNG NGỌC TÌNH
Gọi nắng tháng Tư
Tháng Tư về mang sắc nhớ tinh khôi
Tạm biệt nhé những ngày xuân rực rỡ
Phượng đầu mùa ửng hồng như mắc cỡ
Tiếng ve ngập ngừng len lén phía hàng cây
Tháng Tư về… Nắng như thể bâng khuâng
Trên mái phố bầy chim câu lơ đãng
Người chẳng vội mặc dòng đời tấp nập
Đóa loa kèn bừng sắc trắng sau lưng
Tháng Tư về chớm gió gọi mùa sang
Mây bay mãi lộ khoảng trời xanh ngắt
Tiếng rao trưa vỉa hè lưng áo mẹ
Ướt lòng con thấm đẫm vị mồ hôi
Tháng Tư về… Khúc hát gửi người xa
Mùa hạ trắng những đêm dài thao thức
Đường phượng bay nhòa cơn mưa hư thực
Gọi nắng vai gầy… Em còn nhớ tháng Tư?
TỊNH BÌNH
Niềm tin thắng lợi
Cây cao su
Như chất keo kết dính
Níu chân người ở lại
Dẫu nắng đốt, mưa dông
Phận cây, đời người bền chặt
Son sắt thủy chung
gian khó chẳng sờn lòng.
Từ núi cao trập trùng
Địu con trên lưng, trỉa hạt trồng ngô
Theo tiếng gọi lên đường
Vào miền Đông đất đỏ
Cho cây lên xanh
Em và anh khơi dòng nhựa trắng..
Cây cao su đồng hành
Vào mùa khai thác mới
Với niềm tin thắng lợi
Đoàn kết dựng xây nông trường
Giàu mạnh – tăng trưởng bền lâu…
SÙNG HUY KHÁNH