Bền

  • Chuẩn bị vào mùa cạo mới, nông trường mình tuyển lao động cạo mủ kìa Tư Mủ, ông còn con cháu nào không giới thiệu vào làm.
  • Tui có mấy đứa cháu đứa thì học đại học, đứa đã vào nông trường mình làm hết rồi. Ái chà, giá mủ giờ tăng chắc nhiều người xin vào làm công nhân cao su lắm hả.
  • Cũng không biết nữa ông ơi, đọc báo thấy các công ty mình thiếu lao động nhiều lắm, nếu có ổn chắc cũng phải thời gian dài nữa.
  • Mọi người tính sao tui không biết chứ tui thấy nếu cân đo đong đếm thì làm công nhân mình thì bền và chắc chắn.
  • Là bền vững, là ổn định đó hả. Đúng với xu hướng phát triển của ngành rồi còn gì nữa.

HAI CẠO

Giữ gìn cây xanh 

Đến mùa nắng nóng tới rồi 

Mặt trời đổ lửa khắp nơi cháy rừng 

Cây xanh che nắng khắp vùng 

Giữ gìn bóng mát ấy đừng chặt đi 

Cao su lá phổi xanh rì 

Cho ta hít thở bớt đi bệnh tình 

Cây xanh rừng núi thêm xinh 

Cảnh quan tươi đẹp lung linh sắc màu. 

NGUYỄN VĂN DŨNG 

 “Lành mạnh”

Bữa đó trong khu nhà tập thể của người đồng bào dân tộc thiểu số từ Hà Giang, Lào Cai… vào ở. Các cô cậu đang tụ tập ăn bánh kẹo, uống trà… văn nghệ văn gừng cho vui. Bổng nàng Mơ nói với ông Bảy Mến tổ trưởng:

– Có ai vào kìa bố! – (gọi ông Bảy bằng bố, vì lớn tuổi)

Bảy Mến đang khảy đàn thì ngừng lại, quay mặt ra cửa thì bác Tám phu công- tra đã đến bên cạnh vỗ vai:

– Bây ăn uống, hát hò tự nhiên đi. Bác ghé thăm xem công nhân mình chỗ ăn, chỗ ở thế nào có ổn định không thôi.

Bảy Mến mời bác ngồi và khoe:

– Bác Tám, ông già tếu táo mà bố hay đọc chuyện vui của ổng cho mấy con nghe đó!

Vậy là mấy cô cậu vây quanh bác, người nắm tay, nắm chân… như đã quen thân thuộc với bác từ lâu lắm rồi. Nàng Mơ vừa nắm tay bác, vừa nói:

– Ông ơi. Kể chuyện vui cho chúng cháu nghe đi ông?

Bác Tám uống ngụm trà nóng, rồi khề khà:

– Bây nghe bác dặn nè: Làm nghề cạo mủ này thì không có gì khó đâu, chịu khó học hỏi là cạo được hết. Điều quan trọng, bây phải biết kết hợp hài hòa sao cho… “lành mạnh” mới được nghe?

Bảy Mến phân trần:

– Bác yên tâm ạ. Có cháu thường xuyên ở đây, dòm ngó quán xuyến sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Hơn nữa, công nhân của cháu mà, đứa nào cũng hiền, dễ thương… lắm bác.

Nàng Mơ, Lý Mân, Triệu Vạn… nghe bác nói cũng thỏ thẻ:

– Nỗi lo của bác, chúng cháu hiểu được ạ. Bởi vậy, người nào đã có gia đình thì không được léng phéng này nọ. Đối với nam nữ trẻ chưa ràng buộc, nếu mà yêu đương nhau lắm mới cho đụng tay đụng chân chút xíu là thôi, không được gần gũi thân mật nhau quá mức đâu bác ơi.

Bác cười khà khà:

– Ờ… sống môi trường nào cũng vậy, nam nữ phải biết giữ ranh giới, quan hệ tình cảm trong sáng vậy mới được.

– Thế ông đã yên tâm chưa ạ?

– Chưa đâu bây. Bác lo, là lo cho công việc cạo mủ thôi. Bây là công nhân mới, tay nghề mới, thao tác cạo mủ cũng chưa được thuần thục, thỉnh thoảng cũng còn cạo phạm gỗ. Cái chỗ phạm gỗ đó mà không xử lý rất dễ bị con mọt gặm nhắm đục khoét làm hư hại thân cây, gãy cây…  đấy chứ.

– Vậy xử lý thế nào ông ơi?

– Nếu bây đã lỡ tay cạo phạm gỗ thì gặp Bảy Mến xin mỡ phạm (Vaseline) bôi vô vị trí phạm gỗ ngay. Mỡ phạm có công dụng làm mát mặt cạo, lành sẹo… và mau tái sinh vỏ cạo đó nghe. He he…

– Ông nói đúng mà! Thế sao ông cười?

– Thì bây cạo phạm gỗ, bôi mỡ phạm kịp thời sẹo nào, vết thương nào mà chẳng… lành mạnh, lành nhanh phải hông bây.

Mọi người đã hiểu ra, dụng ý dặn dò “lành mạnh” của bác là thế, thì bật cười… tràng cười hồn nhiên của nàng Mơ, Lý Mân, Triệu Vạn vang vọng, vui nhộn cả một góc rừng.

NGUYỄN CỦ CẢI