Níu lại mùa Giêng

hoa

Cho mình níu lại mùa Giêng
Một bông mây trắng bồng bênh giữa trời
Một môi em đóa hoa cười
Một xanh cây lá giữa vời vợi Xuân
Cho mình níu giọt thanh tân
Tuổi mơ hoa phút tần ngần xuyến xao
Sông xa thoảng nhẹ gió chào
Tiếng chim hót gọi lòng trao ấm niềm
Cho mình níu lại mùa Giêng
Có em ngà ngọc về bên mái đời
Biết là chỉ mộng mà thôi
Vầng trăng cô lẻ giữa trời Giêng Hai!

Trường Thiên

Hương đồng

Khua chèo vớt tiếng hát ru
Yêu vào hoa cúc nên thu ngọt tình
Canh chua điên điển cá linh
Ngồi ăn một mình
Thiếu mất vị ngon
Ngực đầy đặn nét tươi non
Xuân chưa ai buộc nên còn thảnh thơi
Hân hoan nở thắm vành môi
Nước trong gạo trắng mở lời chào thưa
Thơm nức thịt kho nước dừa
Phải lòng mắm lóc cải dưa ăn thề
Điên điển nhúng lẩu cá trê
Ăn rồi mới biết
Đắm mê tới già.

L.T.M.C

Bố ơi, Xuân giá bao nhiêu?

“Bố ơi Xuân giá bao nhiêu?”
Con trai nhỏ hỏi chợt chiều mông lung
Tôi ra ướm vọng trời không
Mắt vương phải đụn khói đồng cay cay
Mai bung ngón nắng gió lay
Tôi xòe ngón nhớ bàn tay đếm mùa
Nhà bên trẻ nhỏ nô đùa
Ông già, bà lão mắt thùa sợi vui
“Mùa Xuân vô giá con ơi,
Ta mua bằng những nụ cười đoàn viên”.

Đông Sơn