Cuộc đời em là do em chọn

Anh Đức Trung kính mến!

Sau khi học xong cao đẳng nghề và gần 2 năm không xin được việc làm ở thành phố, thì người yêu và em chia tay. Buồn tủi và thất vọng vô cùng. Rồi, em quyết tâm đi thật xa, lên khu vực Tây Nguyên xin vô làm ở một lâm trường.

Làm việc ở đây được hơn một năm, em lấy chồng. Anh ấy là thợ hồ, đã có một đời vợ và một con gái đang được vợ cũ anh ấy nuôi. Giờ chúng em có hai con (con trai bảy tuổi và con gái ba tuổi). Hiện kinh tế gia đình còn thiếu thốn, nhà cửa vẫn nhỏ hẹp, chật chội, chồng vẫn còn đi làm thuê… Nhưng em nghĩ mình đã có một gia đình yên ổn hạnh phúc, có hai đứa con ngoan, nên em luôn cố gắng giữ gìn.

Vì nhiều tự ti, mặc cảm, nên em luôn không muốn mọi người biết chuyện riêng của gia đình mình, em ít khi chia sẻ chuyện nhà, chuyện chồng con với đồng nghiệp, với những người hàng xóm. Mọi người chỉ biết loáng thoáng rằng chồng em làm xây dựng, kinh tế khá ổn, con cái học giỏi…

Thời gian gần đây làm việc ở nhà vì dịch Covid – 19, em thấy sự yên ổn bấy lâu nay của gia đình em đang bị đe dọa. Qua mấy buổi phải mở camera họp, em biết mọi người bắt đầu bàn tán về chuyện nhà em nhỏ xíu, chuyện chồng em lệch tuổi với em quá nhiều… rồi họ nói rằng em “giật chồng” người khác, nói chung là rất mệt mỏi.

Mỗi lần họp online, em đều cố gắng tắt camera hay xoay sang hướng khác, nhưng điều kiện nhà cửa có hạn. Thêm nữa, mọi người trong nhóm hay chụp hình khoe ảnh gia đình, khoe bữa cơm, khoe chồng con… Mọi người cũng hỏi công ty của chồng em ra sao, có giảm lương không…

Em có cảm giác bị soi mói, cảm thấy như gia đình mình bị xâm phạm. Tính tình chồng em lại thoải mái, vô tư nên anh không hiểu tại sao em bực bội hay tại sao phải giữ hai đứa nhỏ cách xa chỗ em làm việc. Anh ấy cho là em quan trọng hóa mọi chuyện. Em đang rất rối. Anh Đức Trung ơi, giờ em phải làm sao đây? Anh cho em lời khuyên anh nha. Cảm ơn anh Đức Trung.

EM GÁI

Em gái thân mến!

Anh Đức Trung thực sự chia sẻ với những gì em gái kể, nhưng em biết đó, dưới ánh mặt trời, mọi thứ có che đậy được mãi đâu. Cuộc đời em là do em chọn!

Bình tĩnh nhìn nhận thì ở đây có hai việc: Một là, em cảm thấy gia đình em yên ổn hạnh phúc dù còn thiếu thốn và hai là, em không muốn mọi người nhìn sâu vào không gian riêng mà thấy sự thiếu thốn của nhà em.

Trong hai việc, việc nào thực sự quan trọng? Có lẽ là việc thứ nhất, phải không? Vì vậy, điều cần thiết nhất là phải gìn giữ hạnh phúc của gia đình, tạo không khí thoải mái trong nhà.

Em đừng tìm cách che giấu, vì cố gắng làm vậy chỉ gây thêm căng thẳng, khiến chồng con mặc cảm. Gia đình là cái mình phải bảo vệ, phải gìn giữ mỗi ngày. Còn với những đồng nghiệp “nhiều chuyện”, mặc kệ họ, đừng để sự soi mói của họ ảnh hưởng đến nhà mình. Hãy nói cho chồng em cùng hiểu, anh ấy sẽ giúp em. Đừng để tâm trạng phòng thủ hay bực bội ảnh hưởng đến công việc, đến cuộc sống của mình.

Làm việc online quả là nhiều bất tiện. Nó phơi bày rất nhiều thứ mà ta muốn giấu đi. Điều kiện nhà mình chỉ có vậy em nên chấp nhận. Mọi người chụp hình khoe gia đình, khoe món ăn, khoe chồng con, quần áo…Kệ, lúc không cần thiết thì tắt camera. Hết giờ làm việc là thôi, không tán gẫu chuyện ngoài lề.

Cho dù làm việc online hay làm việc trực tiếp, vẫn sẽ có chuyện ngồi lê đôi mách, chuyện xì xào nói xấu sau lưng… Rất có thể, sau đợt làm việc online này mình sẽ biết ai là bạn tốt thực sự của mình. Mong em vượt qua được giai đoạn này. Chúc em thành công.

ANH ĐỨC TRUNG