Nơi đây thầy Nguyễn Tất Thành
Một thời sáng chiều đến lớp
Phận làm trai – phận người dân mất nước
Nên bài dạy của Người khắc khoải biết bao nhiêu
Có lẽ ngày Người bước chân ra đi
Trường Dục Thanh bồi hồi đưa tiễn
Học trò thương thầy rưng rưng nước mắt
Một chữ cũng thầy nghĩa trọng núi sông
Bến Nhà Rồng sóng nước mênh mông
Phút ngoảnh lại xóm làng lùi xa mãi
Ôi những mái đầu xanh thơ dại
Các em biết đâu nỗi khát vọng riêng thầy
Trường Dục Thanh một sớm mai này
Tôi về thăm nơi Bác Hồ từng dạy học
Khu di tích tưởng còn in bóng Bác
Một thời sáng chiều trang giáo án ước mơ
Bầu trời xanh, tiếng chim hót líu lo
Cây khế trường Dục Thanh tỏa bóng trùm mát rượi
Bác là người thầy muôn đời sáng rọi
Tổ quốc đẹp tên Người trong bài học hôm nay.
Lê Thành Văn
Cô giáo em
Đơn sơ trong chiếc áo dài
Thướt tha đến lớp mỗi ngày dạy em
Giọng cô mát tựa trời đêm
Trong như tiếng sáo, dịu êm tiếng đàn
Cô cười tựa đóa hoa lan
Nở trong nắng sớm dịu dàng thoảng hương
Cô là một ánh thái dương
Ban em nguồn sáng, soi đường em đi
Cô đem kiến thức diệu kì
Truyền cho em biết chi li mọi điều
Cô là nàng Tấm yêu kiều
Hiền từ, nhân hậu, mĩ miều, đoan trang
Dù bao cơ cực gian nan
Cô luôn nhận lấy, không màng thở than…
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam
Chúc cô sức khỏe, ngập tràn ước mơ
Dù mai đây có xa cô
Nhưng bao kỉ niệm tuổi thơ vẫn còn
Dù cho sông núi mài mòn
Lòng tri ân đó sắt son trọn đời.
Nguyễn Hoàng Duy