Mong dịch qua mau

Mong cuộc sống yên bình trở lại 

Để mọi người tìm thấy niềm vui 

Khắp nơi rạng rỡ tiếng cười 

Người dân có được cuộc đời bình an. 

Nay dịch bệnh ngày càng nguy hiểm 

Nhiều điểm còn diễn biến tang thương 

Bao nhiêu viễn cảnh khó lường 

Kẻ đau người chết thê lương vô cùng. 

Nên ta phải đứng chung với dịch 

Phải tự mình kịp thích ứng ngay 

Ra đi mũ nón dép giày 

Khẩu trang che miệng găng tay áo choàng. 

Cũng đừng quá hoang mang lo sợ 

Cứ thực hành cơ sở 5K

Không nên tụ tập đi xa 

Mỗi người nên ở trong nhà nhiều hơn. 

Thời gian sẽ qua cơn dịch bệnh 

Chút ân tình ta đến với nhau 

Tình xưa trở lại ban đầu 

Cùng nhau chia sẻ đôi câu ân tình.  

NGUYÊN NGỌC 

Đi vào tâm dịch

Tạm biệt mẹ! con đi vào tâm dịch

Cùng bạn bè, cùng với những tiền nhân

Con bước theo tiếng gọi khi dân cần

Khi đất nước đang gồng mình chống dịch.

Tạm biệt cha! Con tiếp bước chiến binh

Của ngày xưa hào hùng cha để lại

Dù hy sinh hay gian lao cũng phải

Ngày trở về là chiến thắng Covid.

Tạm biệt anh! Chồng yêu thương! Em đi

Em rất biết! Anh buồn vì vắng bóng

Thương cha, con! Bữa cơm chiều trông ngóng

Nhưng anh à! Tâm dịch đang gọi tên.

Tạm biệt con! Ở nhà ngoan con nhé

Hãy cùng ba thắp ngọn nến ấm nồng

Mẹ sẽ vui khi thấy nụ cười hồng

Chia ngọn lửa yêu thương về tâm dịch.

NGUYỄN VĂN DŨNG

Người mẹ của những trẻ sơ sinh

(Tặng các cô tình nguyện viên – bảo mẫu, điều dưỡng

ở Trung tâm H.O.P.E – BV Hùng Vương, TP. Hồ Chí Minh)

Sinh con trong cơ cực tháng năm

Vi rút chết người lây lan tốc độ

Khi mẹ FO cũng đành cách trở

Mà tình người lại nở giữa gió sương.

Người mẹ thứ hai vòng tay yêu thương

Các bảo mẫu ở Bệnh viện Hùng Vương đều thế

Hẳn chưa một lần. Mà ôm ấp lòng mẹ

Cho bú cho ngơi, ru con ngủ giấc nồng!…

Dẫu vòng tay còn lúng túng đôi lần

Nhưng ánh mắt, nụ cười đã mươi phần tươi thắm

Như tình thương cứ tự nhiên tia nắng

Khi lá biếc ngoài kia nhảy múa yêu kiều.

Mây trắng quê hương vẫn lặng lẽ khói lam chiều

Và khoảng trời đây chim non là ánh sáng

Mưa nắng chẳng vô tình sao lòng ta trĩu nặng

Ngân ngấn lệ mắt tôi lại nhòe trước những tiên cô…

Krông Năng tháng 8/2021

NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG

Đêm mưa giữa rừng

Đêm nay trời trở gió

Mưa rả rích ngoài sân

Lòng chợt thấy bâng khuâng

Rừng cao su… có lạnh…!

Mong trời quang mây tạnh

Gió ngừng thổi gió ơi

Rừng ngập nước hết rồi

Làm sao thu hoạch mủ

Hàng cao su ủ rũ

Cô thợ cạo buồn lo

Ngoài trời mưa vẫn to

Nước tràn qua máng nhựa.

Mưa ơi đừng rơi nữa

Mai nắng rực trời mây

Cho nhựa lại dâng đầy

Thơm mùi hương lan tỏa.

Chim trên cành rộn rã

Vui đón ánh bình minh

Những dòng sữa trắng tinh

Lung linh cười trong nắng.

HUỲNH THỊ NHƯ HUỆ

Niềm tin và hy vọng

(Kính tặng các Bác sĩ, Điều dưỡng, Tình nguyện viên điều trị bệnh nhân Covid-19 Bệnh viện Đại học Y Dược Tp. HCM)

Họ ngợi ca: Những thiên thần áo trắng

Tôi gọi thầm: Hy vọng và niềm tin

Nơi ngày đêm những khối óc, trái tim

Đối mặt tử thần để giành sự sống

Nơi cấp cứu những bệnh nhân Covid

Được khoanh vùng nghiêm ngặt nhiễm lây

Nơi thời gian tranh thủ từng giây

Nơi ranh giới chẳng rõ ràng chết, sống

Có ông lão nằm như bất động

Tất cả đều phó thác người trông

Hơi thở, miếng ăn, tiêu tiểu mặc lòng…

Điều dưỡng, tình nguyện viên, những bàn tay nhân ái

Bảy mấy tám mươi mà đều như thơ dại

Không được dời chiếc dây thở ô xy

-Vệ sinh ư? Ông đừng có ngại gì

Có tã lót, rồi con sẽ dọn…

Có gì đó cay cay, cồm cộm

Ông chẳng muốn làm vất vả con đâu!

Khuôn mặt kín che, nhòe trắng một màu

Máu mủ ruột rà, cháu con chắc đã…?

Thức trắng suốt đêm, luôn tay vất vả

Cấp cứu, tiêm truyền, theo dõi bệnh nhân

Chăm sóc, kiểm tra, hướng dẫn ân cần

Từng suất cơm ăn từng ly nước uống…

Bác sĩ đến là niềm vui lớn

Thăm hỏi từng người, căn dặn động viên

Thắc mắc, lo âu được giải tỏa liền

Bàn tay vỗ lưng mà truyền như luồng điện…

Xuất viện mừng vui nhưng lòng lưu luyến

Những con người được sánh với thần tiên

Mắt dõi theo những áo trắng dịu hiền

Tôi gọi thầm: Niềm tin và hy vọng

TP. Hồ Chí Minh ngày 26/9/2021

ĐỖ VĂN TÂN

Trót yêu

Trót yêu giọt nắng bên thềm

Yêu cây xanh lá êm đềm bước chân

Yêu ngày yêu tháng xoay vần

Yêu cô thợ cạo chuyên cần ngày đêm

Sương sa xuống mái tóc mềm

Mồ hôi từng giọt đêm đêm lặng thầm

Tinh khôi ánh mắt trong ngần

Nụ cười tỏa nắng bần thần chân ai ?

Hỏi cô xuân ngắn hay dài

Em cười xuân bởi ngày mai ước thề

Yêu ngành thêm vững yêu nghề

Góp công tô điểm cho quê hương mình

Nhà nhà mái ngói đẹp xinh

Anh về thưa chuyện chúng mình bên nhau

Cơi trầu thêm với buồng cau

Ra riêng lá rụng cùng nhau ước thề…

MINH THANH