Tự hào màu xanh cao su

Chín lăm năm rễ bám sâu lòng đất

Bàn tay người đã vun đắp triệu cây

Cao su Việt từ tinh thần bất khuất

Đã hiến dâng dòng nhựa trắng đong đầy

Mồ hôi đổ trên cánh rừng bát ngát

Dáng cao su xanh thắm cả trời chiều

Dắt tay em giữa bóng cây rợp mát

Nhìn mầm non vạm vỡ biết bao nhiêu

Từng giọt nhựa trắng tinh như ngọc quý

Vững chãi đi qua bão tố thăng trầm

Ngành cao su trải dài bao thế hệ

Vàng trắng tuôn tiếp nối những mạch ngầm

Trong lồng ngực hân hoan từng nhịp thở

Nghe hào hùng từ sức sống bền lâu

Mỗi thân cây là một trang sử mới

Cao su Việt vươn tỏa khắp năm châu.

NGUYỄN CHÍ DIỄN

Khúc hát về cao su

Đến từ xứ sở Amazon xa xăm

Em không ưa gió mạnh

Em cũng không thích mưa dầm

Em mê nắng dội ngàn tia lấp lánh

Căng tràn ngực trẻ, em chọn đất lành

Bàn tay nâng niu bầu sữa ngọt

Cào xước thân mình em chắt chiu giọt long lanh

Miền đông nắng lửa mưa lầy

Đất đỏ quyện chân em những màu zích zắc

Cô công nhân nông trường tươi sắc áo

Cười ý nhị như mùa hoa cao su nở 

Ve vuốt thân em bôi thuốc ấm làn da

Khi hoa mai trút lá, bung đóa vàng rực rỡ

Em cũng buông lá nuôi ấm tình chân chất.

Giữa cằn khô em vi vu gió hát

Mùa lá rơi cho đám cưới về

Kết cổng cô dâu bằng xương cây gầy guộc

Cô công nhân ôm hoa lòng trắng muốt

Em vẫy lá xanh mừng, anh cũng áo xanh xanh

Giữa rừng cao su lồng lộng mây trời

Đôi lứa nồng nàn vòng nhẫn cưới

Hai hàng cây chụm đầu thầm thỉ giọt nhớ mong

Hẹn mùa tới cao su dày hương lá

Trút giọt sữa ngoan hiền nuôi tuổi thơ vội lớn

Tích tắc hạt rơi trong trẻo tiếng em cười

Qua bao miền đất ngọt nhớ gầy hao

Anh vun xới mầm non hạnh phúc

Dù không phải quê nhà nhưng đã sâu vào tim óc

Mãi mãi nơi này vun gốc cao su.

Nắng rớt trên từng nhành lá nõn

Có em bên mình, đất nào cũng quê hương.

NGUYỄN HỒNG VÂN

Mảnh đất nuôi ta thành thi sĩ

Đất ngọt ngào thắm nở ngàn hoa

Trong sáng quá tháng ba

Mùa con ong tìm mật

Dệt xây đời thổ cẩm ngọc bích

Muốn làm cánh ong

Nơi nhà sàn bập bùng ngọn lửa

Nơi tiếng hát âm vang dòng sông

Nơi cồng chiêng cốt hồn ngọn gió

Nơi đất đỏ rừng xanh hóa biếc cánh đồng

Bóng núi ánh trăng

Cho tôi về dạ cứ bồi hồi

Với mùa xuân như ngọn cờ phấp phới

Như dòng sông gọi nắng con tàu

Bên đục bên trong vẫn mơ cánh hải âu

Liên tưởng trời xanh trong trái tim thi sĩ

Như cánh cò về trong lời ru của mẹ

Góp cho đời tia nắng ban mai

Tháng năm ơi! Nhân nghĩa mảnh đất này…

NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG