Khúc ru người thợ cạo

Mẹ đi cạo mủ cao su

Bao đêm trăng tỏ trăng lu đã từng

Gia tài thắt ở ngang lưng

Đèn pin mẹ mến, cây rừng mẹ yêu

Hàng cây tăm tắp thẳng đều

Đem dòng nhựa quý chắt chiu dâng người

Mồ hôi nhỏ xuống lưng đồi

Mặn tan vào đất nụ cười mọc lên

Khắc vào thăm thẳm đêm đen

Tương lai ngời sáng hiện trên sần sùi

Tháng năm mẹ bước dật lùi

Ước mơ con lẫn ngọt bùi bay cao

Bốn mùa chăm chút đường dao

Đường cong mẹ vạch thẳng bao đường đời

Chén sành hứng lấy vàng rơi

Trắng như dòng sữa đầy vơi ân tình

Mặc bao rắn rết rập rình

Mẹ đi cạo mủ một mình nếp quen

À ơi con ngủ giấc êm

Thắp đèn mẹ dệt trời đêm hóa ngày

Chín ba năm* thắm sử dầy

Cao su tình đất tình cây tình người

Mẹ dâng vàng trắng cho đời

Con dâng cho mẹ nụ cười nắng xuân.

(*) Chín ba năm: 93 năm ngày truyền thống ngành cao su Việt Nam (28/10/1929 -28/10/2022)

NGUYỄN CHÍ DIỄN

(Huyện Việt Yên, Tỉnh Bắc Giang)

“Phú Riềng đỏ”Ngày ấy – Bây giờ
Ảnh: Trần Tình

Thuở ấy đồn điền cao su

Miền Đông Nam bộ “ngục tù trần gian”

Mỗi cây cao su mọc lên

Là một “người phu” xóa tên lìa đời

Khó khăn thiếu thốn ngút trời

Luôn bị bóc lột không hề xót thương

Đối xử tàn bạo, dã man

Đấu tranh tự phát lẻ, đơn phong trào

“Vô sản hóa” lan rộng mau

Đồn điền, nhà máy, đi vào nông thôn

Thâm nhập quần chúng nhân dân

Tuyên truyền giác ngộ con đường đấu tranh

Là Đảng Cộng sản Đông Dương

Làng ba, suối Đá vang tên Phú Riềng

Là chi bộ Đảng đầu tiên

Tổ chức tranh đấu đòi quyền công nhân

Sinh hoạt văn hóa tinh thần

Tăng lương, cúp phạt, chỗ ăn rõ ràng

Công nhân thành lập nghiệp đoàn

Phu phen lao khổ đứng lên yêu cầu

Búa liềm cờ đỏ giương cao

Quốc tế ca, khắp rừng sâu vang lừng

Anh em xích vệ xung phong

Hô khẩu hiệu, lập chiến công buổi đầu

Chỉ đạo chuyển hướng dài lâu

Bảo toàn lực lượng cùng nhau đợi chờ

Bãi công biểu tình thời cơ

Công nhân làm chủ đồn điền cao su

“Phú Riềng Đỏ” vút bay lên

Là ngày truyền thống vẻ vang của ngành

Trời xanh không khí trong lành

Đây đài tưởng niệm búa liềm uy nghiêm

Bồi hồi xúc động tiếc thương

Những người ngã xuống mai sau trường tồn

Cao su vẫn biếc xanh rờn

Tập đoàn lớn mạnh – Công nhân đẹp giàu

Dòng chảy cuộc sống bay cao

Phú Riềng – Bình Phước ngọt ngào lời ca.

                                                   NGUYỄN PHƯƠNG THẢO

                                                            (Phụng Hiệp – Hậu Giang)

Dâng những điểm mười

 (Kính tặng các nhà báo nhân Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam)

Báo chí cách mạng Việt Nam,

Bác Hồ sáng lập chứa chan lòng người.

 Hình ảnh bài viết tuyệt vời,

Được báo truyền tải thay lời mình xem.

 Độc giả ta rất thân quen,

 Truyền tay nhau đọc khi đem báo về.

 Việc báo chí rất bộn bề,

 Ai cũng vất vả không hề kêu ca.

 Báo chí cách mạng nước ta,

 Phóng viên đi đến nơi xa nơi gần.

 Tin bài nóng sốt rất cần,

Đăng hình tại chỗ góp phần dân tin.

 Báo hình, điện tử, hoặc in,

Nhân dân đón nhận khắc tìm để xem.

Những điều ẩn sau bức rèm,

 Được các nhà báo kéo rèm mở ra.

 Những tồn tại không bỏ qua,

Người tốt, việc tốt gần xa điển hình.

 Soi gương nhìn rõ chính mình,

 Rửa sạch vết nhọ để mình đẹp ngay.

Khi cầm bút luyện đôi tay,

 Có tâm câu chữ mê say lòng người.

 Dâng tặng nhà báo điểm mười,

Chúc mừng ai cũng nụ cười tươi xinh.

Ngành báo chí đẹp lung linh,

Việt Nam đổi mới gia đình ấm no.

NGUYỄN SỸ VUI

Khúc mưa chiều tháng sáu

Vấp cơn mưa chiều cuối hạ
Đâu hay phía tháng ngày trôi
Khoảnh khắc lạc mình đâu đó
Ký ức mùa xưa bồi hồi

Chớm nở nụ tình tháng Sáu
Bâng khuâng một ánh mắt cười
Mái hiên ngập ngừng mưa trú
Xa người khoảng lặng chơi vơi

Gửi cánh bướm hiền chấp chới
Tình thơ bãng lãng không lời
Hoa tím sầu lên mấy độ
Hờn gì cánh mỏng rơi rơi…

Tiếng chim treo ngoài hiên vắng
Dường như khắc khoải tri âm
Tháng Sáu nhòa miền hư ảnh
Xốn xang riêng giấc mơ thầm

Khuất xa một tà áo gió
Một thời ai nhớ, ai quên
Bỏ ngỏ khoảng trời tháng Sáu
Mưa rây giọt mỏng đi tìm…

TỊNH BÌNH

Rừng đêm

Rừng đêm lặng lẽ im lìm

Suối xa nước chảy tiếng bìm bịp kêu

Lòng tô giọt mủ rơi đều

Bóng em gái nhỏ tóc mềm sợi mai

Thao thức chẳng quản đường dài

Một đời gian khó miệt mài thủy chung

Sương rơi lạnh buốt môi run

Ánh đèn xao xuyến tiếng thùng leng keng

Xóm làng cửa đóng cài then

Con thơ nằm ngủ cánh rèm gió lay

Ngày mai bụi phấn vương bay

Giọt mồ hôi mẹ thấm đầy hôm nay.

LÊ THANH ANH

(Cao su Hoà Bình)