Không còn tháng ba những lời hò hẹn
Mùa yêu thương cũng vội vã đi rồi
Sầu đâu tím cả một trời tiếc nuối
Mây lững lờ chẳng níu được ngày trôi.
Người không về nắng cũng thấy đơn côi
Gió heo may trườn về cùng giá rét
Giọt cà phê chạm bờ môi đắng ngét
Tháng tư ơi! Có kịp gửi nắng về?
Hoa cải vàng không giữ được câu thề
Em vội vã bước qua thời con gái
Anh lạc lõng những tháng ngày ở lại
Tháng ba trôi .. những hoang hoải cuối mùa.
Lời tạ từ gửi lại tháng ba xưa
Để nỗi nhớ sẽ không còn khắc khoải
Sầu đâu tím chiều nay rơi rụng mãi
Hạ miên man gọi nắng sang mùa.
Nguyễn Xuân Cảm (Công ty CP Cao su Lai Châu 2)
Thổn thức
Ẩn nụ cười theo chân với biển
Gió mặn nồng gỡ rối tóc em tôi
Đi bên em,
sóng thì thầm cuộn tròn xe cát
Đánh thức lòng hương biển trộn hương em.
Cứ ngu ngơ như dã tràng thức giấc
Chẳng vướng bụi trần trong ánh mắt thanh tao
Trước biển,
mênh mông gió thoảng qua vai em vụn vỡ
Ngát hương nào để đánh thức cho nhau.
Hoa nắng đậu trên áo em rực cháy
Biển ầm ì ru tiếng hát cho nhau
Biển tím lặng, sóng bạc đầu miền thao thức
“Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhường nào”
Anh vẫn thế, biển dâng trào anh khờ khạo
Hương con gái nhẹ nhàng làm thổn thức trái tim tôi.
Nguyễn Tấn Thuyên
Khúc tình ca
Ngày qua ngày với nỗi nhớ dịu em
Nắng vẫn gọi trời Cao nguyên lộng gió
Tháng ba xanh ngọt ngào thơm hương mật
Giai điệu xưa quyến luyến giấc mơ đầu
Ngày anh về giữa cái rét mùa đông
Cây trụi lá hong mình trong run rẩy
Bỗng vô tình một chiều anh nhìn thấy
Nắng ngủ say trong khóe mắt em buồn
Ngày mai trên khắp các nẻo đường
Mùa Xuân tươi căng tràn bầu nhựa sống
Lau đi em giọt sầu trong thương nhớ
Anh lại về ấm áp khúc tình ca.
Đỗ Thị Nguyên
Nỗi niềm
Tám lăm năm một chặng đường
Nỗi niềm xin được trải hương tỏ bày
Thăng trầm bao cuộc đổi thay
Cao su vẫn mãi mỗi ngày mỗi xanh
Tàn rồi khói lửa chiến tranh
Một dòng nhựa…
Cũng trở thành quê hương
Cây – Người tình nghĩa nên thương
Chưng cất từng giọt mật hương của đời
Tháng năm xưa cũ qua rồi
No cơm ấm áo thấy đời mãi xanh.
Trần Thị Thu Yến
Kế hoạch đầu năm
Năm hai mười lăm đến rồi
Gió đông giá rét không nguôi lạnh lùng
Mủ màng lên xuống lưng chừng
Lại thêm lương, thưởng không ngừng khó khăn
Mỗi công nhân cạo từng phần
Ta vui, ta lại, xích gần bấy nhiêu
Giá thành mủ thấp liu riu
Chị em ta phải dừng ngay sinh nhiều
Đừng phân… trai gái một chiều
Cùng nhau ta lại cạo nhiều mủ hơn
Khó khăn cương quyết mọi điều
Công ty đất lộc… như diều bay cao
Cuối năm sản lượng là bao
Hoàn thành về trước mọi người đều vui.
Phan Thị Kim Bằng
(NT VI, Công ty TNHH MTV Cao su Lộc Ninh)
Thơ
(Nhân ngày thơ Việt Nam rằm tháng Giêng)
Như cánh bướm hồng
đậu xuống môi hoa
Hóa thành Ngôi sao bất tử
Thơ – niềm đam mê bùng ngọn lửa… khôn cùng
Nỗi khổ đau – khát vọng – suối ngầm
Biển yêu thương của tâm hồn sâu thẳm
Thơ – giọt mật ngọt
hòa chung giọt rượu cay và đắng
Lại nồng nàn như những nụ hôn
Thơ – một hành tinh
Thực và ảo
Đẹp và buồn
Bừng sáng từ trái tim đa cảm…
Nguyễn Loan
Ký ức
(Tặng đoàn CCB 584 Hải Phòng
về thăm chiến trường miền Đông)
Rủ nhau
xa phố
lên rừng
Về tìm ký ức
đi lùng dấu xưa
Nông trường
thay lại nắng mưa
Chiến trường
nay tiếng chuông chùa
xóa tên!
Từ trong thăm thẳm
nhớ
quên
Chợt soi gương
thấy
tuổi trên tóc ngồi
Bất ngờ gặp thuở hai mươi
rét
hầm hập
sốt
xanh trời miền Đông.
Trần Trí Thông