Đêm tháng ba gió yên ả khoảng trời
Nhớ ngọn gió thổi từ bàn tay mẹ
Ngọn gió mát lành một thời thơ dại
Ơi à ơi… ru con lớn nên người
Chiếc quạt nan trên tay mẹ rã rời
Tháng ba Miền trung nóng ran như lửa
Con trẻ nằm nôi ngọt ngào dòng sữa
Cánh gió dịu dàng trầm bổng tiếng ru
Đêm tháng ba này nhớ mẹ không nguôi
Tuổi hạc mỏi mòn đợi con bậc cửa
Chống gậy hoàng hôn mẹ thầm mong mỏi
Bóng con về bé dại tuổi thơ xưa
Ngọn gió tháng ba mát dịu hương mùa
Từ lòng mẹ thổi tan ngàn khó nhọc
Những âu lo nơi thị thành lắng hết
Buổi con về ấm áp một vòng tay.
LÊ THÀNH VĂN
Hương rừng cao su
Nắng sớm mai nhẹ nhàng trên tán lá
Xua đêm dài lạnh giá những hàng cây
Sương long lanh từng hạt nhỏ hao gầy
Dòng nhựa trắng đong đầy hương thơm ngát.
Đó phải chăng là mùi hương ngào ngạt
Hương núi rừng xào xạc gió trên cây
Hương đất mẹ bao năm tháng vơi đầy
Hương cô thợ miệt mài đêm cạo mủ.
Đó phải chăng là mùi hương ấp ủ
Rừng cao su hội tụ những con người
Đem nhiệt tình đem sức trẻ đôi mươi
Cùng chăm sóc cho rừng tươi sắc lá.
Ôi mùi hương sao mà thân thiết quá
Hương tình người tình đất quyện vào nhau
Để hôm nay đồi trọc hóa xanh màu
Dòng nhựa trắng mãi tuôn trào tinh khiết.
HUỲNH THỊ NHƯ HUỆ
Tâm sự chàng đông
Lá khô trút trụi cành cây,
Chồi non lại nhú đón ngày xuân sang.
Nàng xuân bảo với đông rằng:
“Thôi chàng đi nhé! buộc ràng thêm chi.
Thân em mơn mởn xuân thì,
Anh thời băng giá sánh gì duyên em”
Đời tôi lạnh lẻo thâu đêm,
Đem niềm hạnh phúc chăn êm muôn nhà.
Yêu xuân chỉ đứng từ xa,
Bởi em dáng vóc kiêu sa xuân hồng.
Thiên cao sao nở bất công,
Đông, xuân không thể một lòng, chung đôi.
Thôi thì số kiếp đơn côi,
Xuân về vui với cuộc đời xanh tươi!…
TRỊNH ANH TUẤN