Ly hôn là giải pháp tồi tệ nhất

Anh Đức Trung kính mến!

Cách đây vài năm, em có viết thư chia sẻ hoàn cảnh hôn nhân của chúng em đang trên bờ vực tan vỡ và nhờ anh Đức Trung tư vấn giúp. Và anh đã khuyên: “Ly hôn không khó, nhưng vẫn là giải pháp tồi tệ nhất!”.

Khi ấy, đứa con trai đầu của em đang bị bệnh tim bẩm sinh, đến khổ cho em, quá chật vật gian nan, em những tưởng không sống nổi.

Vì nhiều lý do, em nghĩ là sẽ không sinh nữa, để tập trung nuôi con trai. Nhưng nhà nội nhà ngoại giải thích con mắc bệnh ấy, rất bấp bênh, còn tuổi là phải sinh đứa nữa. Và vừa chữa bệnh cho con, vừa bầu bì sinh nở. Đứa thứ hai con gái, như thiên thần, đúng như mong muốn.

Nhưng cuộc sống lại có những điều nghiệt ngã. Vợ chồng hục hặc nhau hết chuyện lớn đến chuyện nhỏ. Đã có làm đơn và xé đơn. Mấy lần như thế.Thế hai đứa con thì sao? Em đã nghĩ em ôm hết, em sẽ làm bất cứ điều gì, miễn có tiền để nuôi con. Và, như anh Đức Trung đã biết, em đã tuyệt vọng, em đã viết thư cho anh, anh đã khuyên: “Ly hôn vẫn là giải pháp cuối cùng tồi tệ nhất!”.

May thay, anh ấy đã thay đổi. Anh tìm thêm việc làm ngày làm đêm, nhiều quan hệ tốt với người tốt, anh như được bón thêm nước, thêm phân, thêm năng lượng. Hơn 5 năm sau giai đoạn hôn nhân gian nan, chúng em mua trả góp nhà và đứa con bệnh nan giải cũng lớn dần lên, khỏe ra sau phẫu thuật.

Giờ nhớ lại thời ấy em thương con vô hạn. Đứa con gái thiên thần đã cứu em. Những lời tư vấn của anh Đức Trung đã cứu vãn hôn nhân của chúng em. Và, chính em cũng thấy mình trưởng thành vượt bậc trong suy nghĩ và hành vi. Giờ em yêu chồng hơn rất nhiều vì thương anh bạc tóc sớm. Hú hồn!

Em viết lá thư này tâm sự với Anh Đức Trung và có thể được tâm sự với cả mọi đọc giả, để thấy rằng ly hôn không khó, nhưng vẫn cứ là giải pháp tồi tệ nhất.

Không thương mình, không thương người ta nữa nhưng phải thương các con, hình dung chúng nó lớn lên ra sao, tổn thương đến khi nào mà cân nhắc kỹ, thật là kỹ,  kỹ hết mức có thể. Nay, dịch covid-19 đã giảm, con trai em sắp trở lại Sài Gòn học hết đại học, con gái cũng học hành giỏi giang chăm ngoan xinh đẹp. Được vậy em cũng biết ơn Anh Đức Trung nhiều.

EM GÁI

Em gái thân mến!

Anh nhớ đã có thư tư vấn cho em và đã từng nói: Hạnh phúc thì giống nhau nhưng bất hạnh thì mỗi người mỗi cảnh. Không thể nào có một công thức chung cho vấn đề muôn thưở của hạnh phúc hôn nhân gia đình.

Việc của em, cuộc hôn nhân của em lâm vào bế tắc do quy luật hậu cưới xin, hậu sinh đẻ. Mặt khác, con của em bị chứng bệnh nhiều tiền và nhiều công làm em nghẹt thở với việc đó. Cộng với sự chịu đựng giới hạn của người trẻ, các em muốn vứt bỏ cuộc hôn nhân trần ai đó.

Mừng là em đã vượt qua hết thảy, hạnh phúc dần được vực dậy, mọi thứ tốt đẹp hơn. Mừng là chồng em vượt lên cho thấy đây là người đàn ông tiềm năng, rất xứng đáng để em lấy lại tin yêu. Mừng nhất là đứa con èo uột ngày xưa đã xong PTTH và có chân trời mà bạn trẻ nào cũng mơ ước.

Qua câu chuyện của em, Anh Đức Trung luôn luôn mong rằng những ai có những hoàn cảnh éo le trong hôn nhân, muốn ly hôn, hãy luôn tự vấn mình khi nhìn con buồn, và, nên cứu vãn hôn nhân nếu còn cứu vãn được, nên đối thoại rốt ráo để nghe nhau và xem không yêu thì còn thương không, xem người kia có tiềm năng thay đổi không? Và nhìn, và tưởng tượng các con sẽ ra sao sau cú sốc một phiên tòa.

Một chấn thương tâm lý có lẽ là mãi mãi, các bậc cha mẹ nên thử đặt mình vào vị trí và tâm lý con để cân nhắc và hành xử.  Đức Trung tôi chỉ dám mong và khuyên mọi người như vậy. Chúc em mãi vui hưởng hạnh phúc hôn nhân và gia đình!

ANH ĐỨC TRUNG