Đừng tự làm khổ mình, khổ người

Anh Đức Trung kính mến!

Năm nay tôi 25 tuổi, đang làm văn phòng cho một công ty cao su. Những người biết tôi đều có chung nhận xét rằng, tôi ăn nói có duyên, ngoại hình khá nên không khó để có một tấm chồng như mình mong muốn.

Thú thật, ngày còn sinh viên tôi cũng trải qua một mối tình với anh cùng trường. Tình yêu của chúng tôi khá êm đẹp. Anh yêu tôi, tôi cũng yêu anh nhưng sau đó vì một số lý do, trong đó có cả lý do là quê tôi và quê anh khá xa nhau, mà anh không chịu về quê tôi lập nghiệp, tôi đã chia tay anh. Sau một thời gian không gặp lại, tôi dần quên được anh.

Tôi về quê và xin vào công ty cao su làm việc. Thời gian qua, có không ít người theo đuổi tôi. Họ đều là người tốt, có công ăn việc làm ổn định, vậy mà chẳng hiểu sao tôi không có tình cảm gì với ai, nói chuyện với họ vài lần rồi lại thôi, chẳng để lại vấn vương gì.

Gần đây, trong một lần giao lưu hoạt động Đoàn thanh niên giữa 2 công ty, tôi đã có ấn tượng rất mạnh với anh, nhất là ánh mắt ấm áp, nụ cười hiền lành. Tôi đã bị hút vào anh. Qua câu chuyện tôi nhận thấy anh có chuyên môn tốt, tôi mới vào nghề, kiến thức còn gói gọn trong sách vở, được anh khai tâm nên tôi càng nể phục anh hơn.

Được biết, anh có vợ đã mấy năm nhưng do vợ chồng kế hoạch nên chưa sinh con. Anh chia sẻ chuyện gia đình, nói vợ chồng không thực sự hiểu nhau.

Chúng tôi chẳng biết từ khi nào cứ lén lút gọi điện, nhắn tin quan tâm nhau nhưng chưa hề cầm tay hay có hành động gì quá giới hạn. Những lúc liên lạc chủ yếu là lúc đi làm, tôi không dám gọi anh những lúc biết vợ anh đang ở cạnh dù rất nhớ anh, tim tôi loạn nhịp vì anh. Tôi đã yêu anh.

Tôi biết tình cảm này sai trái dù chỉ là thầm thương trộm nhớ. Tôi không muốn phá hôn nhân của anh, nhưng buông tay là không thể. Tôi phải làm sao đây? Anh Đức Trung hãy cho tôi một lời khuyên? Xin cảm ơn anh.

EM GÁI
Em gái thân mến!

Trong cuộc sống chúng ta đã gặp không ít trường hợp con gái có hương có sắc, có tài có danh, nhưng lại yêu đàn ông có vợ, thâm chí yêu người đàn ông có nhiều vợ, lắm con. Yêu là xuất phát từ con tim. Không ai tài giỏi gì mà điều khiển được nó. Yêu đơn phương như em là chuyện bình thường, và không hiếm trong cuộc sống từ ngàn xưa đến nay.

Em đã bị hút hồn vào “ánh mắt ấm áp, nụ cười hiền lành” của anh ấy, và như em nói thì em đã yêu anh ta ngay từ cái nhìn đầu tiên… Anh ta là người đàn ông có học vấn, đã có gia đình, và đã có trải nghiệm, không khó nhận ra điều đó. Anh ta không phải là người đi săn mồi, mà tự con mồi giao nộp, dại gì không hưởng lợi! Đàn ông thường tham lam, ham của lạ, dù yêu vợ, vẫn muốn có thêm người tình. Nhưng ít người dám bỏ gia đình đang êm ấm của mình để cưới người phụ nữ khác.

Vấn đề là ở anh ta. Nếu anh ta có một gia đình tốt và anh ta có lý trí tốt thì việc em có yêu hay không cũng không ảnh hưởng gì. Nhưng ở đây anh ta đã tâm sự “vợ chồng không thực sự hiểu nhau”, cũng nên xem lại. 100 người đàn ông đã có gia đình “có ý đồ lén lút” thì 100 người đều nói lý do với bạn tình là: “vợ chồng không hiểu nhau”.

Để giải bài toán của em, em hãy làm một phép thử: Ngỏ lời yêu cầu anh ta bỏ vợ để làm đám cưới? Anh ta từ chối thì xem như chấm dứt một chuyện tình buồn của em. Còn nếu như anh ta tiếp tục đến với em và viện lý do này nọ, thì anh ta cũng không còn gì để nói.

Một điều nữa, em hãy nhập vai em là vợ của người em đang tương tư, em sẽ biết em phải làm gì, chuyện vợ chồng “không hiểu nhau” là chuyện cũng bình thường trong hôn nhân. Không vì thế mà có thể bỏ nhau. Trong tương lai em có muốn ai yêu chồng em không? Em phải can đảm, cương quyết và đầy đủ tự tin rời mối tình bất chính này nếu em không muốn tự làm khổ mình và khổ người.

ANH ĐỨC TRUNG