Mai về chẳng có gì tặng em
Xin gởi tặng màu rừng cây thay lá
Xin gửi lá hoa cao su nho nhỏ
Và hương thầm trong suốt những ước mơ
Gửi tặng em câu thơ ý mong chờ
Đã đi qua bao tháng ngày mong nhớ
Và con đường những sắc hoa đua nở
Như thuở ban đầu ta mới biết nhau
Gửi tặng em cơn mưa dạo khúc đầu
Lá cao su xanh xanh màu lục biếc
Ai chờ ai mà sao không hiểu được
Để giọt nhựa đầy sóng sánh nét xuân xanh
Khi xuân về rừng biên giới có anh
Vẫn đợi em giữa đại ngàn thương nhớ…
ĐỖ THỊ NGUYÊN
Đông về trên rừng cao su
Đông đã về trên những cánh rừng su
Từng chiếc lá tiễn thu đi vội vã
Dòng nhựa trắng đang âm thầm hối hả
Dâng tặng đời bao giọt sữa tinh khôi.
Đông đã về nhuộm thắm má em tôi
Hây hây đỏ cái duyên thầm con gái
Như rừng su trải ngút ngàn xanh mãi
Như tình em nhẫn nại với yêu thương.
Bao năm rồi cứ mỗi sáng tinh sương
Em mải miết giữa đường lô tĩnh lặng
Lòng lâng lâng theo mùi hương nhựa trắng
Giọt mồ hôi lăn dưới nắng ban mai.
Đông đã về khoác chiếc áo tương lai
Hẹn ngày mới sẽ tràn đầy no ấm
Và em tôi với nụ cười cô Tấm
Bên rừng cây xanh thẳm bóng cao su.
HUỲNH THỊ NHƯ HUỆ
(CAO SU LỘC NINH)
Cánh rừng và dòng suối
Em là dòng suối nhỏ
Tuôn chảy mãi không ngừng
Anh sẽ là cánh rừng
Che đời em râm mát
Cô công nhân khẽ hát…
Rừng cao su bát ngát
Ánh trăng sáng lên cao
Người công nhân khẽ dao
Dòng nhựa tràn tinh khiết
Da diết chảy vào tô
Bình minh vào trong lô
Hân hoan chào ngày mới
Ánh vừng hồng phơi phới
Tỏa sáng khắp muôn nơi
Chim reo ca bừng tỉnh.
Cô công nhân là suối
Anh công nhân là rừng
Dòng suối chảy không ngừng
Cánh rừng xanh phơi phới
Cuộc sống mới đón chào.
THOA NGUYÊN
Đất lành hiến dâng
Chói lòa nắng sáng đường lô
Cao su xanh tốt căng chờ nắng mai
Ngát thơm hoa trắng hương đài
Trong ngần chim hót chào ngày mới sang
Trong làn sương sớm giăng giăng
Dịu làn gió thoảng rừng vàng lung linh
Xôn xao lời gió gọi cành
Nắng như mật rót đất lành hiến dâng
Tay dao cạo mủ nhịp nhàng
Sóng sánh vàng trắng tình nàng gửi trao
Góp sức điểm tô tự hào
Vị thế xuất khẩu tăng cao mỗi ngày.
BÙI VŨ LIÊM
Gởi về nơi ấy
Gởi về nơi ấy sẻ san
Gói theo cái nhớ đa mang không lời
Thương nhiều đến thế người ơi!
Mở ra là một khoảng trời đỏ hoa
Em phường phố sắc rêu mùa
Anh dốc núi nông trường và cao su
Xanh trời bồng bỗng tiếng ru
Nối đêm khao khát sang thu đợi chờ
Là em làm cuộc ơ hờ
Để anh thổn thức câu thơ cầu vồng
Đâu bờ bến? Đâu sâu nông?
Niềm tin kí thác xanh dòng gởi trôi
Hỏi còn thương gió mồ côi?
Liệu là chốc lác mây trôi về nguồn?
Tự vấn lòng ánh trăng suông
Đại ngàn bàng bạc cuống cuồng lời yêu.
HUỲNH NGỌC SÁU