Anh Đức Trung kính mến!
12 năm trước, chúng em quen nhau, yêu nhau rồi tổ chức cưới nhau, khi chúng em cùng làm chung trong một công ty cao su tại tỉnh nhà. Và, sau hai năm khi sanh bé gái đầu, em nghỉ làm, ở nhà lo việc nhà và chăm con.
Đến nay chúng em đã có 2 con, con gái 10 tuổi, com trai 8 tuổi, các con đều chăm ngoan, học giỏi, chúng em rất hài lòng. Chúng em đã có nhà riêng, kinh tế gia đình tạm ổn, hai bên nội ngoại đều hòa thuận, vui vẻ.
Tuy nhiên, em đang có chuyện rất khó tâm sự cùng ai. Chuyện là: Cuối tuần qua, em và chồng có một trận cãi nhau rất lớn. Bởi vì chồng em đi làm về muộn. Bình thường anh làm 5 giờ về, nhưng hôm đó 8 giờ mới về, làm cho em phải chờ cơm rất mệt mỏi.
Khi anh về, em giận quá nên cằn nhằn thì anh nói em quản chồng như quản con. Nhưng yêu cầu của em chỉ là nếu về trễ thì gọi điện báo em một tiếng, em sẽ không chờ nữa. Nhưng không hiểu vì sao chồng em không muốn làm điều đó. Và lần nào về trễ anh cũng không báo.
Ngoài ra còn nhiều việc nữa cũng rất khó chịu. Nhân đây, em cũng xin bày tỏ tâm sự với anh Đức Trung luôn. Thí dụ em thấy chồng có vẻ tư lự, buồn bã. Em sợ chồng có việc gì ở công ty nên hỏi anh đang nghĩ gì, đang lo lắng gì, thì anh lại nổi quạu nói em muốn kiểm soát cả suy nghĩ của anh. Nhưng em không có ý kiểm soát gì, chỉ là em lo lắng cho anh ấy thôi.
Rồi thì, em muốn biết anh ấy ăn gì ở công ty buổi trưa; muốn mặc gì mỗi sáng khi đi làm… Cũng chỉ là em quan tâm thôi chứ không có ý theo dõi nghi ngờ gì cả. Thế nhưng anh ấy cũng khó chịu, nói là em theo dõi, nghi ngờ anh ấy.
Khi cãi nhau, anh ấy nói rằng em làm cho anh ấy ngộp thở, chỉ muốn được quay lại thời độc thân, không bị ai kiểm soát. Cãi nhau xong thì tụi em cũng làm hòa. Nhưng câu nói của anh ấy làm em bị ám ảnh hoài. Em không biết nên sống thế nào cho đúng, để anh ấy không cảm thấy ngộp thở mà em cũng được thoải mái, nhẹ nhàng.
Em phải làm sao đây. Rất mong anh Đức Trung cho em một lời khuyên. Cám ơn anh!
EM GÁI
Em gái thân mến!
Phải nói ngay với em gái là: Quan tâm và kiểm soát khác nhau nhiều lắm, dù rằng cái ranh giới đó nhiều khi rất mong manh, rất khó để xác định. Quá quan tâm thì thành kiểm soát. E ngại bị nghĩ rằng mình kiểm soát thì lại thành không quan tâm gì đến nhau, dần dần thành không biết gì về nhau, xa lạ với nhau.
Khi quan tâm là người ta thật sự nghĩ cho nhau, lo cho nhau, muốn người kia chia sẻ cuộc sống, chia sẻ tâm trạng, chia sẻ các vấn đề của mình. Nhưng sự chia sẻ đó phải là tự nguyện và thoải mái, nên người hỏi phải rất tế nhị, rất chừng mực, để người kia không thấy mình bị làm phiền, mất tự do.
Còn kiểm soát là khi người ta hỏi han, theo dõi, tìm cách biết mọi thông tin về người đó để chính mình được an tâm, cảm thấy an toàn. Khi kiểm soát, người ta bất chấp tâm trạng, sự thoải mái hay đồng ý của người kia. Chỉ với những gì em kể và lời tâm sự của em, thì anh Đức Trung nghĩ rằng em thật sự không có ý muốn kiểm soát chồng. Nhưng có lẽ chồng em cũng là người không thích bị quan tâm, chăm sóc quá nhiều, không muốn phải thường xuyên trình bày, kể lể mọi sinh hoạt của mình. Hơn nữa, có thể là những hỏi han của em không đúng lúc, rơi vào thời điểm anh ấy mệt mỏi và không thuận tiện, khiến anh ấy thấy phiền toái. Nên em cũng cần phải cân bằng sự quan tâm của mình với cá
tính, với công việc và cảm xúc của anh ấy.
Tuy nhiên, vợ chồng vẫn nên có những quy định nho nhỏ với nhau, thí dụ trong việc đi về sớm trễ của chồng. Anh ấy phải hiểu rằng đó là việc nhất định phải làm trong đời sống chung của hai người, vì tùy vào giờ giấc đi về của nhau còn sắp xếp thời gian cho khoa học và hợp lý.
Đời sống vợ chồng tất nhiên không phải là sự cầm tù, kiểm soát, nhưng cũng có những điều phải thay đổi, để mọi sinh hoạt chung riêng được nhịp nhàng, thuận tiện và thoải mái cho tất cả mọi người. Và anh ấy cần phải hiểu điều đó.
Nếu lập gia đình rồi mà vẫn cứ muốn sống như thời còn độc thân, khiến đời sống vợ chồng mất đi những kết nối tối thiểu, sự quan tâm chăm sóc cần thiết, và làm rối loạn đời sống của người chồng hay vợ mình, thì đó là sự ích kỷ cần phải thay đổi. Em cũng nên chọn lựa thời điểm thích hợp và thái độ thích hợp để bàn bạc cùng chồng những vấn đề này, để cả hai được thông cảm và chia sẻ với nhau. Chúc em thành công!
ANH ĐỨC TRUNG
Related posts:
- Dịch COVID-19 đã lây lan tại 22/25 tỉnh thành của Campuchia
- Vợ già chồng trẻ cũng là lẽ thường
- Buồn vì “cái tông” nhà vợ!
- Nan giải tìm lao động thu hoạch cà phê
- Buồn lòng vì chồng ngủ ngáy quá to
- Chuyên gia khuyến cáo phụ huynh đưa trẻ 5-11 tuổi đi tiêm vaccine COVID-19
- Áp lực ...về đích
- Hạnh phúc gia đình xuất hiện "bóng đen"
- Tấm lòng của mẹ chồng sẽ được con thấu hiểu!
- Chồng tránh mặt ba, khục khặc với vợ