Hát về một rừng cây

(Thân tặng Công ty CP Cao su Việt Hà)

Ảnh: Vũ Phong

Tạm biệt vườn cây tạm biệt Việt Hà

Tạm biệt gốc đa vườn hoa ao cá

Tạm biệt những con người ngày đêm vất vả

Để cho dòng nhựa trắng mãi sinh sôi…

Anh phải về xứ Quảng quê tôi

Em ở lại nơi đất trời Suối Kiết

Dẫu xa nhau nhưng không hề bặt biệt

Như cuộc đời hát về một rừng cây…

Yêu màu xanh anh nhớ đến mê say

Nhớ bốn mươi sáu nụ cười bàn tay giọng nói

Nhớ những đêm trời đổ mưa chạy vội

Dòng mủ loang trắng cả gốc cao su

Nhớ những đêm tiếng sấm vọng từng giờ

Gió như rứa “Chú ơi mần răng mà cạo được”

Nhớ những hôm lửa cháy bùng phía khuất

Ta cùng chia vôi quét để mát lòng…

Từ mùa xuân rồi đến cuối trời đông

Bao vất vả của người công nhân cạo mủ

Mặt rạng ngời sau những giờ không ngủ

Vui sản lượng về mỗi sáng lại nhiều hơn

Chia tay nhau đong đầy phút bồn chồn

Gió lay nhẹ vườn cây vẫy nhịp chào tha thiết

Yêu biết mấy những người con Suối Kiết

Xây dựng quê mình giàu đẹp tươi xanh.

PHẠM NGUYỄN

(Bình Thạnh – Tp. Hồ Chí Minh)

Cao su thắp sáng tương lai

 Chuông báo thức ba giờ sáng

 Em giật mình tỉnh giấc ngủ say

 Thói quen ngày lại qua ngày

 Xách hành trang em lên cày trên núi.

Chiếc xe thồ là bạn đồng hành

Ánh đèn pin thắp sáng đường em  

Bàn tay em nhanh khơi dòng nhựa trắng

Bất kể ngày nắng dù mưa rơi.

Vẫn hàng ngày gói cơm đựng túi

Dù mặt cạo có cạn, sóng, lệch tay

Em vững có đèn pin làm bạn với cây.

Từng phút giây em vẫn luôn sửa đổi

Hứng cho đời từng giọt mủ trắng

Bao khó khăn có lãnh đạo đồng hành

Lo cho em có thu nhập thật nhiều

Sản lượng cao hàng tháng thưởng vẫn đều

Niềm vui dâng trào khi nhận lương hàng tháng

Đàn trẻ thơ nhiều áo mới tới trường

Đã qua rồi những đất trọc đồi nương

Giờ đỉnh núi toàn cao su che bóng.

Tình em với giọt mủ trắng trong

Gắn bó đậm sâu hơn chục năm ròng.

Chân em  dù ngắn trên bước đường trường

Niềm tin mãi, cao su đời tươi sáng.

LÒ THỊ QUÝ

 (Nông trường Mường Bú – Cao su Sơn La)