- Năm nay lại diễn ra hội thi cạo mủ toàn ngành đó Tư Mủ.
- Ủa vậy hả, nhanh quá hả, mới diễn ra ở Phú Riềng năm nào, nay các “cao thủ” lại có dịp tụ hội rồi.
- Giờ này anh em đồng nghiệp mình chắc đang rục rịch tuyển chọn nhân tài, thi nhau … “so dao”.
- Gì nói so dao ghê vậy cha nội. Tui thì tui chỉ mong cuối năm nay tình hình dịch bệnh Covid – 19 êm xuôi để công nhân mình khắp cả nước và nước ngoài được dịp gặp nhau, không chỉ để thi thố mà còn là ngày hội văn hóa của ngành cao su mình.
HAI CẠO
Rạng ngời niềm tin
Hai năm dịch giã qua rồi
Ra quân khai thác đất trời xốn xang
Từng đường cạo, mủ chứa chan
Trắng thơm nhỏ giọt, mùa vàng ấm no
Ai chưa bị “ép” nhớ cho
Khẩu trang, diệt khuẩn …đừng lo sợ gì
‘Bình thường mới” ta cứ đi
Hăng say sản xuất, xuân thì thêm vui
Nào anh, nào chị em ơi
Khai dao mở cạo rạng ngời…niềm tin.
THÀNH KHẨN
Mỡ phạm
Một lần thằng Hai tổ trưởng phân phát thuốc Vaseline (mỡ bò bôi vết cạo phạm) cho công nhân, bác Tám phu công tra hỏi nó:
– Bây phát mỡ phạm cho cả thảy mấy chục công nhân đấy hả?
Nó thật thà:
– Dạ, cháu chia đều hết ạ!
– Thảo nào bây cứ loay hoay với công việc, vườn cây, rồi hàng ngày lội lô kiểm tra quy trình kỹ thuật thiệt vất vả quá xá. Mà chưa hẳn đã đánh giá được tay nghề công nhân thế nào đâu nghe. Hồi bác được đề bạt làm tổ trưởng, bác làm việc nhàn hạ lắm, ít khi lội lô, nhưng tay nghề công nhân ai giỏi, ai dở bác đều biết hết.
– Bác có cách gì sao?
– Có chứ. Thay vì chia đều mỡ phạm cho công nhân như bây, bác cứ để nguyên khối vài ký lô giữa điểm tập kết mủ và cho công nhân tự lấy theo nhu cầu. Bác chỉ quan sát xem công nhân lấy mỡ phạm, người nào lấy ít là biết họ cạo giỏi, cạo ít bị phạm gỗ. Những công nhân lấy mỡ phạm nhiều, tất nhiên là tay nghề kém, cạo để phạm nhiều, mới lấy nhiều mỡ phạm bôi vô. Nếu để loang lỗ trên lớp da tái sinh không xử lý bôi mỡ pham sẽ bị điểm lỗi, bị phạt hết tiền lương luôn. Cũng nhờ mỡ phạm, bác phát hiện ra những công nhân tay nghề chưa thuần thục mà giúp đỡ, trau dồi kỹ thuật, sửa chữa cho họ cùng tiến bộ khá, giỏi kịp thời.
– Ôi, nể phục bác sát đất luôn!
– Phải vậy chứ sao. Nhưng đây là câu chuyện của bác thời còn đi bộ. Giờ khác rồi, bây làm tổ trưởng, có phương tiện xe máy đi lại làm việc thì bây nên nhớ, mình không chỉ đeo bám vườn cây giúp đỡ, uốn nắn công nhân yếu kém, mà còn phải nắm bắt tâm tư tình cảm, nhất là ở những thời điểm khó khăn, phải đồng cam cộng khổ, động viên… cùng với mọi người nữa đó. Bây phải thể hiện tác phong của người cán bộ mẫn cán: siêng năng, tận tụy… và làm được việc thì mới hay ho đó nha hơm!
Nói dứt lời, bác lại đủng đỉnh đi vô xóm uống trà, thằng Hai trầm tư đứng ngó theo bác, thấy bác còn ngoái lại nhìn nó cười. Nó cũng cười theo, rồi thầm nghĩ trong bụng: Bác Tám quả là kho kinh nghiệm sống phong phú, lại có khiếu khôi hài. Chuyện của Bác thường dí dỏm và hóm hĩnh vui nhất quả đất.