Đề pa nào!

  • Năm nay thời tiết thuận lợi, mưa đến sớm anh em mình bắt tay đề pa vào mùa cạo mới nào! Hò dô ta…
  • Trời ạ, đi cạo mủ mà như đi kéo pháo. Kaka…
  • Thì phải khởi động mạnh mẽ ngay từ ngày đầu tháng đầu chứ, để cuối năm kéo sản lượng lên đỉnh.
  • Hy vọng năm nay thời tiết tiếp tục thuận lợi, không mưa bão gì nhiều ông hén.
  • Còn mong dịch giã êm xuôi nữa chứ ông, chứ chị Cô vy rập rình sợ lắm…

HAI CẠO

Tỷ phú tồi

Xướng:

Tỉ phú ngài kia thật nực cười

Lên sàn đấu giá tỏ tay chơi

Đưa bài đẩy giá cho lên ngất

Bỏ cọc quăng tiền để phá hôi

Trái phiếu siêu lừa hòng chụp giựt

Thông tin bá xạo phải thu hồi

Kinh doanh chỉ thấy tài lươn lẹo

Bóc lịch nhà giam thật đáng đời.

Họa:

Còn đây tỷ phú đáng chê cười

Ăn bẩn nhất nhì chứ chẳng chơi

Địa ốc, tàu bay giàu chất ngất

Bẫy lừa chứng khoán mánh tanh hôi

Kết bè phạm pháp điều tra tiếp

Lũng đoạn tội danh khó vãn hồi

Mánh khoé kinh doanh nhiều bí ẩn

Phui ra sự nghiệp chắc đi đời.

ĐỖ VĂN TÂN

Con mễn bay

Khuya nay trời mưa to, cây cao su còn ẩm ướt nên nhóm công nhân cạo mủ chưa ai bắt tay vào việc. Mọi người đang còn lao xao chuyện thằng Ba Còi đi cạo mà quên mang theo dao cạo. Đúng lúc đó, bác Tám phu công-tra ghé vô nghe chuyện.

Bác cười hề hề:

– Hồi đó, bác đi cạo cũng có một lần ra tới lô mới biết là quên dao cạo. Đâu có xe máy như thằng Ba Còi để chạy về nhà lấy đâu (đi bộ mà). Nhưng bác cũng nghĩ ra cách…

– Cách gì vậy bác?

– Thì mọi người cạo, bác đi lang thang từ đầu lô tới cuối lô, quan sát những chỗ rậm rạp lùm cây, bụi cỏ… coi có thú rừng ẩn nấp trong đó không. Đi được một lúc, bác thấy có con mễn lông vàng đang nằm ngủ.

– Bác có bắt con mễn không?

– Sao lại bắt khi chúng yếu thế, không một suy nghĩ toan tính phòng thủ gì hết được.

– Thế còn phần cây của bác ai cạo?

– Bác cạo chứ ai vô nữa.

Thằng Tư Đía định hỏi bác câu gì đó, nhưng thấy mọi người đang chăm chú, im lặng, nó lại thôi.

– Thấy con mễn nằm ngủ ngon, bác đi lên đường thùng, lấy cái thùng tôn, đưa sát vào tai con mễn gõ cái tung… con mễn giật mình bật dậy hoảng hốt rồi co chân búng một cái mạnh để chạy thoát thân, mà không ngờ nó bay lên tới đọt cây cao su mắc tòng teng trên đó. Những đồng nghiệp hiếu kỳ bỏ dao chạy đi xem con mễn biết bay. Nhân cơ hội này bác mượn đỡ dao cạo của đồng nghiệp cạo xong phần cây của mình.

– Vậy còn số phận của con mễn ra sao bác?

– Chờ giải cứu con mễn giao cho tổ chức bảo vệ động vật hoang dã chứ sao bây. Có người bảo leo lên cây dùng dây buộc con mễn rồi thả từ từ xuống bằng ròng rọc. Người khác lại bảo nhờ người đồng bào bắn cung tên và mũi tên có tẩm thuốc gây mê làm bằng thảo dược. Thế nhưng, cả 2 cách đều thấy không an toàn cho con thú. Vì lẽ con thú đâu nằm yên cho ta cột dây, hoặc khi bắn cung tên không trúng đích ngắm mà trúng đầu, trúng bụng, tim… thì nó chết luôn. May có bác Tám gái ra tay giải cứu con mễn.

– Bác gái hay thế?

– Thì đó…bác gái bây kêu bác dậy đi cạo kẽo trễ, bác bước ra sân, nhìn lên đọt cao su không còn thấy con mễn, đồng nghiệp cũng không còn ai ở đó xem. Mọi người dường như đã lên đèn cạo mủ, tiếng dao cắt vỏ cạo khua xoèn xoẹt đều rân khắp vườn cao su. Bác quảy đòn gánh lên vai lủi thủi đi.

– Uả, sao con hổng hiểu.

– Đó là…chuyện nằm mơ mà! Hí hí…

NGUYỄN CỦ CẢI