Hạnh phúc gia đình xuất hiện “bóng đen”

Anh Đức Trung kính mến!

Chúng em quen nhau từ hồi lớp 12, rồi 4 năm học đại học, học xong ra trường cùng về tỉnh nhà làm việc. Em làm ở một doanh nghiệp Nhà nước của tỉnh, anh làm ở một công ty của ngành cao su. Chúng em cưới nhau đến nay đã được 10 năm, có con trai 8 tuổi, con gái 6 tuổi.

Chồng em có lệ là hay đưa bạn về nhà ăn uống cho vệ sinh, cho tiết kiệm. Những bữa ăn uống như vậy, em thường được tự do đi mua sắm, đi ăn hiệu, đi cà phê, tùy thích không sao cả. Anh ấy tin và yêu vợ nên nhịp sống của chúng em từ khi cưới đến nay đã 10 năm, đều như vậy. Chẳng có gì phải nghi ngại, đáng ngờ.

Nhưng gần đây, có một người phụ nữ mà chồng em và nhóm bạn của anh ấy mới giới thiệu với em. Cô này gần như là đồng nghiệp của anh ấy và bạn bè của anh.

Đây mới chỉ là lần thứ ba chồng em đưa cô ấy về nhà ăn nhậu. Những lần trước, em không để ý lắm, mỗi lần anh báo cho anh tiếp bạn, thì y rằng là chỉ 5 hoặc 7 người, ngồi vừa cái bàn ở ban công nhà em.

Người phụ nữ ngăm đen có lúm đồng tiền hai bên má này khiến em bận tâm. Là vì cô ấy tầm tuổi em, tự giới thiệu là mẹ đơn thân, xông xáo. Em quan tâm là vì sau khi cô ấy về rồi, bốn ông đàn ông ngồi lại và nói rất rôm rả về đời tư của cô ta. Nào là đã từng làm “em gái ngọt ngào” với ai đó, nào là không phải đơn thân mà là vợ không chính thức của ai đó…

Khi bạn của chồng về hết, em ngồi xuống và truy vấn anh ấy. Sao có thể thân với một người có lai lịch xám đen như vậy, sao vẫn chuốc nhau, chúc nhau, khen nhau, mà sau lưng lại miệt thị người ta như vậy?. Nói qua nói lại rồi vợ chồng cãi nhau

trước mặt hai con. Anh ấy nói em ghen, em ghen với hai cái lúm đồng tiền của cô ta!

Anh ấy coi thường em đến thế là cùng. Hình như sau 10 năm, đây là quãng hạnh phúc của gia đình em có “bóng đen”, đúng không, thưa anh Đức Trung?

EM GÁI

Em gái thân mến!

Qua thư tâm sự của em gái, anh Đức Trung thấy cuộc sống vợ chồng em rất hay. Em không phải là một người vợ cổ hủ, hay ghen bóng ghen gió. Em là một người vợ chiều chồng nhưng rất chuẩn mực.

Thật là khá khen cho chồng em có thói quen tiếp bạn ở bếp nhà. Thời nay vẫn giữ thói quen ấy coi như có truyền thống. Ăn uống vệ sinh, ăn những món có gu và kiểm soát được việc uống. Việc ấy, giờ ít thấy hoặc ít nghe một gia đình hiện đại mà duy trì được nề nếp hiếu khách kiểu chặt chẽ nghiêm trang như vậy.

Nên hiểu, đã là bạn thì dù  thân hay sơ, đều có một định dạng mà cả hai vợ chồng phải thuộc: người ta là người ta, mình không can dự vào đời riêng và tính cách của họ được.

Có những phụ nữ khi đánh bạn đồng nghiệp với chồng người, thường rất khinh suất. Ấy là chưa nói đến chuyện người ấy cố ý làm thân trên mức bạn bè, hoặc tệ hơn, chọc ngoáy chơi một khi thấy cô vợ của chủ nhà kém hoặc không dành cho họ cảm tình. Ấy mới là sự khó lường của đàn bà.

Nếu gặp người như vậy, vợ nào cũng thấy lấn cấn. Bỏ qua thì ấm ức mà nói tướng lên với chồng thì thành ra mình ghen bóng ghen gió. Em có thể không ghen với cô ta, nhưng có lẽ thấy bất an vì hai cái lúm đồng tiền ấy làm ra số phận thiếu chuẩn mực của cô ta.

Em nhắc chồng là đúng, một người mà các ông không trọng, không nể thì đừng bắt em phải trọng. Em có quyền với thực khách của nhà mình mà.

10  năm  hôn  nhân,  hiểu  nhau  tường  tận  nhưng cũng là một chặng. Cô ta không phải là nguy cơ. Cãi nhau về chuyện chưa đáng, có nghĩa là đã có gì đó âm ỉ, nhận ra và làm mới lại cuộc sống chính mình. Chúc em thành công.

ANH ĐỨC TRUNG