Vợ tuổi Dần

Bình yên. Ảnh: Nguyễn Thành Luy

Chuông điện thoại reo cắt dòng suy nghĩ của Hùng, đầu dây bên kia vang lên tiếng vợ:

  • Hôm nay em cạo choàng nửa lô số 7, thức ăn em đã nấu anh hâm nóng, ba bố con cứ ăn trước nhé, em về trễ đừng chờ.
  • Ok! – Hùng trả lời gọn lỏn.

Năm nay dịch bệnh bùng phát, tổ tuy vẫn đi cạo bình thường, dù môi trường làm việc xa nhau nhưng khi cân mủ vẫn phải đảm bảo nghiêm ngặt 5K. Giá mủ cao hơn mấy năm trước nên ai cũng phấn khởi, khí thế thi đua nước rút hào hứng bỗng vận xui đến với Hùng. Hôm mưa lớn Hùng trượt chân té, chụp phim bị rạn xương mắt cá phải bó bột, đành nghỉ cạo cả tháng. Nằm nhà trong mùa cao điểm, vợ tất tả ngược xuôi Hùng cảm thấy mình có lỗi.

Đã hơn 10 năm, từ ngày Hùng và Thúy cưới nhau, Hùng vẫn nhớ như in khi xin ý kiến cha mẹ làm đám cưới, gia đình bên Hùng có bà cô phản đối quyết liệt do Thúy tuổi Dần, bà cô bảo:

  • Bộ cả nông trường này hết con gái rồi hay sao mà cưới cọp về nhà? “Dưỡng hổ chi họa” con ạ!

Chỉ có ba là ủng hộ và nhẹ nhàng khuyên:

  • Chuyện xưa là thế, nhưng bây giờ tiến bộ, vợ chồng sống với nhau lâu dài là tình cảm thực sự, biết động viên chia sẻ thì mới lâu bền hạnh phúc con ạ!

Đám cưới chúng tôi được tổ chức đầm ấm, vui vẻ dưới tán rừng cao su xanh mát. Với số tiền dành dụm và tiền mừng cưới chúng tôi cũng xây được căn nhà khang trang trên đất của ba mẹ cho. Lần lượt 2 đứa con trai kháu khỉnh ra đời. Hai bên nội ngoại vui mừng khôn xiết vì chúng tôi đều là con trưởng.

Mấy năm qua giá mủ thấp, thu nhập không cao, việc chăm sóc nuôi dạy con đều một tay Thúy lo liệu, nhất là giỗ, Tết hàng năm Thúy đều sắp xếp chu toàn cả 2 bên nội ngoại nên ai cũng yêu thương quý trọng Thúy. Chính sự chăm lo chu toàn từ việc nhỏ nhất của nhà chồng, khiến bà cô từng phản ứng đám cưới của 2 đứa hôm gặp Hùng trong đám giỗ ông nội đã gọi Hùng ra khuyên:

  • Số mày hên mới lấy được người vợ như con Thúy, ráng mà yêu thương vợ nha con!
  • Vậy vợ tuổi Dần cũng tuyệt vời hả cô Tư? – Tôi trêu cô Tư.
  • Ờ… cái thằng, thời này mà mày nhắc chi chuyện tuổi tác nữa – Vừa nói cô Tư vừa nhanh chân ngồi vào bàn cỗ gọi tôi:
  • Hùng, lấy cô xô đá lạnh!

Ngay cả việc lên lô hàng ngày Thúy cũng tỏ ra xốc vác, chuẩn bị các bữa ăn cho 2 vợ chồng, rồi cho con đi học. Có lúc bận thì nhờ nội hoặc ngoại. Thấy Thúy vất vả tôi bàn:

  • Anh tính vầy xem có được không? Thu nhập thấp quá anh sẽ nghỉ cạo, người trong người ngoài đỡ việc nhà cho em, hoặc anh kiếm thêm việc gì bên ngoài tăng thu nhập. Chứ kiểu này đuối quá!

Nghĩ một lát Thúy bảo:

  • Giá xuống rồi lại lên, anh mà nghỉ vừa thiệt thòi về lâu về dài, vả lại anh là một “tay dao” lụa nhất tổ này là niềm hy vọng trong cuộc thi bàn tay vàng cấp nông trường sắp tới. Mà ba rất hy vọng anh đạt giải tại kỳ thi này đó.
  • Nhưng anh thấy em vất vả quá! – Tôi chống chế.
  • Chỉ cần anh thương em và con là được rồi!

– Thúy nhìn Hùng mắt sáng lấp lánh – Anh chỉ cần lo cho em một là mấy mũi dao cạo mủ lúc nào cũng bén ngót, chiếc Honda đi làm đừng bao giờ chết máy, và chiều anh tắm rửa cho hai con, còn lại em lo hết. Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm. Chồng yên tâm.

Vậy là ý định theo mấy cậu bạn chuyển nghề sang các khu công nghiệp của tôi coi như thất bại. Tại kỳ thi bàn tay vàng của nông trường tôi đạt giải nhất, tiền thưởng kha khá, cả nhà nội ngoại đều vui, nhất là ba tôi tỏ ra mãn nguyện lắm. Đúng là “của chồng công vợ”. Càng nghĩ càng thương càng phục vợ mình.

***

Ba cha con ăn cơm trưa xong khá lâu Thúy mới về, ăn vội ăn vàng rồi sắp xếp lạch cạch đồ đạc lại lên xe đi, Hùng hỏi:

  • Em lại đi nữa à? Nghỉ ngơi cho khỏe!
  • Em khỏe mà, chiều em về nấu cơm cho cha con, không sao đâu – Rồi Thúy lên xe vụt đi.

Năm nay mưa nhiều nên lá cao su mùa này vẫn còn xanh sẫm, những cơn gió mùa thổi mạnh vào buổi chiều khiến cả cánh rừng cao su như reo vui nghiêng ngả từng đợt. Hùng bỗng nghĩ: Sao mấy tuần nay cứ chiều là Thúy lại đi đâu đến tối mới về. Mà kể ra mình thật vô tâm không biết vợ đi đâu làm gì cả buổi chiều. Hay là nhân lúc mình tai nạn Thúy đã có bồ với ai? Hùng giật mình với suy nghĩ của mình. Đúng rồi, dù đã hai con, mới gần 30 tuổi, lại là một hoa khôi của nông trường này…. thì có thể lắm? Nghĩ và cơn ghen nổi lên, Hùng càng quyết tâm tìm hiểu để vạch mặt Thúy, hèn chi mấy hôm nay khi con ngủ say Hùng đùa chạm vào người vợ, Thúy đẩy ra và còn nói:

  • Thôi đi, bó bột mà vớ vẩn là lâu lành có khi còn cưa chân.
  • Thì anh thấy thương em vất vả thôi mà… có gì đâu! – Hùng cả thẹn.

Sáng sớm trời khá lạnh, Hùng điện cho thằng bạn thân trong tổ là Cường, nhờ Cường theo dõi xem cứ 2 giờ chiều Thúy đi đâu quay clip lại cho Hùng. Mấy ngày sau, Cường điện nói:

  • Tao không tin được là Thúy vợ mày lại quan hệ với lão già Năm Sầu Riêng. Để tao gởi Zalo cho nhé!
  • Mày chắc không? – Hùng nóng ran như có lửa trong bụng.
  • Thì mày cứ xem đi, ai không biết ông Năm Sầu Riêng có cả chục ha cây trái chủ yếu là sầu riêng, con cháu ổng về miền Tây đám giỗ gặp dịch ở luôn dưới quê không lên được. Ông già đó chỉ ở một mình.

Hùng điên tiết cúp máy, mở Zalo ra xem thấy ông Năm ra mở cổng cho Thúy vào rồi khóa cổng lại, lúc ra về ông Năm đếm tiền trả cho Thúy nữa. Vậy là đúng rồi. Khốn nạn thật. Hùng muốn điên tiết nếu có Thúy đây chắc anh sẽ cho một trận tới đâu thì tới. Mình vừa tai nạn mà đã vậy, càng nghĩ tủi cho mình và thương hai đứa con quá. Nghĩ lời cô Tư ngăn cản đám cưới mình đến giờ mới thấy nghiệm “nuôi cọp để rước họa”.

Tối hôm sau, Hùng mời cả nội ngoại tới nhà, cho các con qua chơi hàng xóm, Thúy thắc mắc:

  • Có chuyện gì mà anh mời ba mẹ vậy?
  • Tí nữa rồi biết. Cô giỏi lắm! – Hùng gầm gừ. Hùng cố ra giọng nghiêm trọng:

Con thưa ba má hai bên một sự thật đáng buồn, là chúng con không sống với nhau được nữa, trong những ngày qua Thúy đã lừa dối con, quan hệ với người khác. Con nhục quá, xin ba má hai bên đồng ý và tha thứ cho con – Nói xong Hùng gục mặt xuống chìa clip cho mọi người xem.

Sau khi xem xong ba tôi ôn tồn bảo:

  • Thì đúng là vợ con rồi, nhưng với những gì diễn ra trong đó đâu thể kết luận là vợ con quan hệ bất chính với ông Năm Sầu Riêng?
  • Trời ơi! Để con giải thích – Thúy đứng dậy mặt đỏ gay, nước mắt vòng quanh.
  • Ngồi xuống! – Hùng quát – Đừng có già mồm, tội của cô quá rõ ràng.
  • Bình tĩnh – Ba tôi gằn giọng – Thúy, con nói đi, con nói xong rồi tới Hùng nói.
  • Thưa ba má, anh Hùng hiểu lầm con rồi. Sở dĩ con không nói cho ảnh là sợ ảnh lại lo thêm. Việc ảnh gãy xương bể mắt cá phải đi tận thành phố “bắt vít”, nhưng do mình đi trái tuyến BHYT chỉ chi trả phần khám thôi. Dù tổ Công đoàn có thăm hỏi, BHTN đang làm thủ tục thì thanh toán cũng hết hơn 50 triệu, số tiền đó con định mua 1 cái máy vi tính cho các con học online. Nhưng giờ phải lo cho anh Hùng trước đã, nay anh Hùng đã ổn, người con dâu bác Năm nhờ qua buổi chiều dọn dẹp giúp việc nhà và nấu

ăn cho bác Năm, mỗi buổi gần 300 ngàn, con định phụ giúp cỡ 2 – 3 tháng, chờ dịch yên con cháu họ về thì cũng có khoản cùng với tiền thưởng là có thể mua máy cho các con học. Ba má không tin cứ hỏi bác Năm. Nói xong một hơi Thúy òa khóc nức nở.

Hùng càng nghe càng sợ, mình đang làm cái gì thế này, giá nền nhà có chỗ nứt nào chui vào cho đỡ nhục mặt.

  • Nghe chưa? Ba tôi giọng đanh lại – Muốn nói gì nữa không? Con học kiểu hồ đồ từ đâu vậy? Xin lỗi anh chị sui nhé! – Ba tôi quay sang ba mẹ Thúy – Anh chị thương con cháu mà tha cho nó, từ nay thì chừa tật hồ đồ bóng gió nghe chưa?
  • Con xin lỗi ba má, và anh cũng xin em tha thứ – Giọng Hùng thều thào, người nhũn như bún
  • Thúy à! – Ba vợ tôi nhã nhặn – Việc nhỏ lớn trong gia đình con phải bàn bạc thống nhất rồi hãy làm con ạ, con cũng rút kinh nghiệm đó.

Tiễn ba má về Hùng cảm thấy như mình có phước. Được bề trên ban cho điều quý giá nhất cuộc đời đó là có một người vợ thảo hiền, chắc Thúy còn giận mình lắm, nhưng từ nay anh mới thấy đúng là may mắn vô cùng khi lấy được vợ tuổi Dần.

MINH ANH