Bình tĩnh chớ hoảng hốt và lo âu

Chú Đức Trung kính mến!

Cháu năm nay 28 tuổi, đã tốt nghiệp đại học, đang làm kỹ thuật cho một công ty cao su ở quê, cách nhà 12 cây số. Ba má cháu sinh được 3 người con gái. Cháu là lớn nhất. Hai em gái cháu cũng đã đi làm. Cả 3 chị em gái chưa ai lấy chồng. Cháu biết, điều này là nỗi lo lắng nhất của ba má cháu. Đó cũng là áp lực thường trực của chúng cháu.

Vừa qua, cháu có gặp lại một người bạn học hồi phổ thông, cùng quê, làm cho cháu phải suy nghĩ nhiều. Anh hơn cháu 2 tuổi. Khi tốt nghiệp THPT mỗi người chọn cho mình một ngành học khác nhau nên cũng không mấy khi gặp lại nhau, chỉ về hè, đi đám cưới bạn bè hoặc hỏi thăm nhau qua facebook…

Tình cờ gặp lại, anh lên nhà cháu chơi, và rồi chúng cháu cảm mến nhau. Tình cảm thật vô lý? Qua bao nhiêu năm học với nhau không hề để ý mà giờ gặp nhau có thể nói cháu đã yêu anh. Bao nhiêu người quan tâm, để ý từ lâu cháu không bận tâm mà giờ cháu lại yêu người cùng lớp sau một thời gian không liên lạc, không quan tâm. Cháu không hiểu mình ra sao nữa?

Cũng vì quá nhanh nên không ai biết nhất là ba má cháu. Dịp Tết Nguyên đán vừa qua, bao nhiêu người đến chơi, ai thấy cũng nghĩ người này người nọ là người cháu yêu chứ không phải là anh. Thực sự cháu chỉ xem họ như bạn bè thôi. Còn anh, mấy ngày Tết anh lên chơi suốt, chính vì thế mà giữa chúng cháu càng nảy sinh tình cảm.

Ngày anh xa quê đi về công ty, không hiểu sao anh không lên chào ba má cháu, nên ba cháu có nói này nọ về anh. Cháu phải điện thoại nói cho anh biết, vậy là mấy ngày sau anh lại phải xin nghỉ để về và lên thưa chuyện với ba má cháu.

Anh có nói với cháu là nói vậy cho ba má đỡ lo đã, quan trọng là tình cảm của hai đứa. Cháu tin anh và cháu nghĩ anh cũng vậy. Cháu đã yêu và nhớ anh rất nhiều! Như vậy có phải là quá vội vàng không?

Cháu đang hoang mang và lo sợ, tuổi thì không còn ít nữa. Chỉ có niềm tin ở hai đứa thì có xây dựng được hạnh phúc cả đời không? Cháu rất mong nhận được lời khuyên từ chú Đức Trung. Cảm ơn chú nhiều.

CHÁU GÁI
Cháu gái thân mến!

Ở nông thôn, tuổi con gái như cháu được cho là đã lớn, đã cận kề “quá đát”, có nguy cơ “ế chồng” cao. Vì vậy, tâm trạng “sợ ế” của bản thân cũng nặng nề, ấy là chưa nói đến áp lực của bố mẹ, gia tộc, chòm xóm…càng làm cho các cô nàng lo lắng, vội vàng trong việc yêu đương, hôn nhân gia đình. Nhà cháu có 3 chị em gái chưa ai lấy chồng, làm sao ba má cháu không lo lắng cho được.

Nhưng quả thật, bạn học từ hồi phổ thông đến giờ, cả gần chục năm, có tán tỉnh qua loa, có gặp nhau đi cưới bạn bè, có hỏi han trên mạng…, mà bây giờ mới sực nhận ra tình cảm của nhau, kể cũng lạ! Chỉ từ Tết đến giờ, mấy tháng, ở các cháu bỗng có tình cảm và có ngay quấn quýt, “cháu đã yêu và nhớ anh rất nhiều!”, thì phải giải thích sao đây?

Có thể, sâu xa trong các cháu tiềm ẩn thứ tình cảm trên mức bạn. Khi cháu đã 28, cháu thấy anh ta là một cơ hội tốt (không hàm ý thực dụng). Tuổi tác là chất gây chủ động ở cháu. Anh ta cũng thấy “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”, người mình tìm là đây, sao không tạt vào và dừng chân cho tiện và sau khi tiện thì thấy hình như là chính xác. Vậy là tần sóng gặp nhau, cùng lúc ở cả hai cháu (!?)

Mặc dù ba má cháu chưa chi mà đã bắt nét bắt le. Hơi quá khe khắt. Nhưng đó cũng bộc lộ sự kỳ vọng và ý định buộc nhau. Anh ta cũng chịu khó quay về nói cho phải đạo nhưng thâm tâm chưa phục sự bắt bẻ ấy. Đúng, để trấn an các cụ đã, quan trọng là tình cảm của hai cháu.

Hãy tận hưởng tình cảm còn tinh khôi này. Khoan hứa hẹn nhau mà nên tìm hiểu, gần gũi để xem có gắn bó được không đã. Cả chục năm qua anh ấy yêu ra sao, những mối tình, công việc và tâm tính thế nào. Dù vậy, cũng không nên quá lo chưa hợp hoặc không hợp rồi làm khó nhau. Cháu 28 cậu ấy 30 thực ra cũng chưa vội gì. Khi thấy tạm được thì nên cho hai bên đi lại và giao ước. Bình tĩnh chớ hoảng hốt và lo âu, cháu ạ.

CHÚ ĐỨC TRUNG