Đảng của mùa xuân tự lâu rồi!
Từ ngày tăm tối Việt Nam tôi.
Đảng đem chân lý ngời tia chớp,
Thắp sáng niềm tin lớp lớp người.
Chín mươi năm ấy lời hiệu triệu,
Vầng hồng soi sáng chiếu muôn nơi…
Đảng đem no ấm về trăm lối,
Niềm tin dân gửi trọn cho người!
Thắng giặc ngoài, dẹp yên giặc nội,
Giữ mùa xuân đẹp tuổi chín mươi.
Xuân là Đảng muôn đời đất Việt!
Đảng là xuân bất diệt nước tôi!…
TRỊNH ANH TUẤN
Em có về cùng anh?
Em có về cùng anh trong giá rét đêm đông?
Về với Phiêng Tìn, cao su mùa này trút lá
Về với nhau đừng để thành xa lạ
Đông lạnh rồi cần hơi ấm bàn tay.
Em có về cạo mủ với anh không?
Khi mùa đông, chút buồn, mưa tê tái
Ai rồi chẳng có, đôi lần lầm dại
Nhỡ PHẠM rồi, ta ÁP lại MÁ thôi.
Em có về cùng anh xua giá băng?
Để lại thấy ánh mặt trời ló rạng
Để anh lại thấy em bên nụ cười thắm mãi
Bát mủ lại đầy, thêm đầy mãi tình ta.
Về đi em, để ta được gần nhau!
Rồi xuân sẽ sang, cao su thay áo mới
Đừng lặng thinh, gặp nhau em bước vội
Cây sẽ lại đâm chồi, tươi thắm lại tình ta.
LÊ VĂN ĐẠI
(Nông trường Mường Bú – Cao su Sơn La)
Cao su mùa thay lá
Cây lá cao su vàng hoe nỗi nhớ
Công nhân cao su với bao điều trắc trở
Đông ngủ say để lá cứ rơi hoài
Sau đêm dài với khao khát ngày mai
Cây lá đơm hoa lộc xanh, chồi biếc
Mùa lá đi qua, mùa hoa lúng liếng
Con ong vàng say lối lỡ quên về
Nắng tắt rồi đêm đông dài, lê thê
Từng cơn gió rít sờn qua vai áo
Trời lạnh quá nên giọt mủ gượng gạo
Luống cuống rơi theo mỗi nhịp dao đưa
Ánh sao đêm lăng lẽ rọi lưa thưa
Chờ xíu nữa trăng bồng bềnh xen lá
Mải vui chơi trăng ngủ còn chưa đã
Nên đến giờ khuyết nửa chẳng đẹp đâu
Khi trăng lên xong việc rồi còn đâu
Trăng đâu nhìn, trăng đâu hay biết
Công nhân cao su âm thầm mải miết
Cho ngày mai tương lai sáng rạng ngời
Em vẫn đợi qua mỗi sớm mùa đông
Khi bình minh lên xua tan đêm u tối
Đường anh về có hoa vàng trải lối
Nắm tay nhau trong khoảng trời không vội
Nghe tin yêu ấm áp giữa trời đông
Nhìn lá rơi e nhẹ nhàng khẽ hỏi
Tháng 12, cao su thay lá đẹp không anh?
ĐỖ THỊ NGUYÊN
(Cao su Mang Yang)