Yêu em anh quàng áo tơi
Hỏi mưa nắng hỏi đất trời quê hương
Anh cầm câu ví giận thương
Hỏi hương đồng nội gió sương bao mùa
Quê ta cằn đất đồng chua
Tình cha duyên mẹ ngày xưa vận nghèo
Áo tơi quàng kiếp gieo neo
Câu đò đưa nghẹn mái chèo sông ơi.
Gừng cay mói mặn thắm đời
Ca dao mang dọi nón cời mà thương
Áo tơi em giấu giận thương
Nỏ…ưng sao cứ tìm đường đến đây!
Cho anh nương náu tơi này
Câu chờ anh đợi tháng ngày vấn vương
Lúa con gái nguýt mắt lườm
“Đo lường cặn kẽ – Sai đường mần răng”
Thôi nhờ phường vải vầng trăng
Ca trù Cổ Đạm ví rằng người ơi
Hà Tĩnh. Em. Đến trọn đời
Bốn mùa dầu dãi áo tơi anh quàng.