- Năm nay miền Trung mình gánh chịu lũ lụt nặng nề quá Tư Mủ ơi.
- Ông có nghe dân mạng nôm na năm nay Việt Nam mình chỉ có 2 mùa là mùa Covid và mùa lũ lụt đó chưa. Thiệt là khổ quá đi.
- Cả nước đang hướng về “khúc ruột” miền Trung bằng vật chất và tinh thần.
- Đối với đồng bào chịu thiệt hại nặng nề thì mình luôn sẵn sàng ủng hộ, nhưng cũng không quên chung tay chăm lo công nhân trong ngành có hoàn cảnh khó khăn ông à.
- Ủng hộ gì vậy?
- Thì Quỹ xây dựng Làng công nhân cao su đó. Bao công nhân mình trên vùng đất mới vẫn chưa có nhà cửa ổn định. Ngành đang phát động đó.
- Ái chà, quên nữa héng.
HAI CẠO
Tình thương đồng bào
Lũ gây tang tóc bao người
Bão về cuốn cả nụ cười trẻ thơ
Ba ngồi bó gối chơ vơ
Mẹ nằm gác mái giấc mơ tròng trành
Hoa màu tan giấc mơ xanh
Gia cầm, gia súc thôi đành đi xa
Ngôi nhà trụ giữa phong ba
Chỉ còn trơ nóc gọi là trú thân
Lũ đe lé đé tận chân
Mệt nhoài đôi mắt thất thần lo âu
Những đêm thức trắng canh thâu
Nắm tay lòng dặn có nhau chẳng rời…
Miền Trung ơi, nấc nghẹn lời
Nỗi đau khôn xiết bên trời đắng cay
Bão ơi xin hãy ngừng tay
Lũ ơi mau rút, chớ hoài loanh hoanh
Bà con cả nước nhanh nhanh
Chung tay giúp sức, mơ lành ngày mai
Để cho ba được cấy cày
Mẹ vào công xưởng miệt mài, đảm đương
Cho con cắp sách đến trường
Cho đời mở rộng tình thương đồng bào!
NGUYỄN HOÀNG DUY
Nhịn giỏi
Ông nọ khoe với bà bạn:
– Do đặc thù công việc mà tôi phải đối mặt với vài trăm cái miệng mỗi ngày, nhưng cả thảy các miệng đều im lặng răm rắp lắng nghe lời tôi nói, tôi hát… thậm chí còn chịu đựng được cái giọng cười đểu của tôi nữa đó bà.
– Ông nói, ông hát… tui không biết. Chứ cái kiểu cười của ông thì tui cũng không nhịn nỗi phải chửi. Mà sao hàng trăm cái miệng kia lại nhịn được hay vậy?
– Là cái… miệng cạo cây cao su đó bà ơi!
– !!!
MIỀN TÊ
Cuốn tần tật
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau
– Tại sao các cơn bão lại toàn được đặt tên phụ nữ nhỉ, nào là bão Katrina, nào là bão Maria, Isma…
– Dễ hiểu thôi, vì chúng có những nét giống hệt phụ nữ: Thoạt tiên chúng bí ẩn và không thể đoán trước, nhưng sau đó nó cuốn đi tất tần tật, cả nhà cửa, cả xe cộ…
– Ừ he, thế mà mình… không hiểu!
MỦ ĐÔNG (ST)