
Ướt trang thơ cơn mưa chớm hạ
Đốm lửa phượng đầu hè dụ tiếng ve kêu
Những ngã đường bắt đầu chang chói nắng
Tím bằng lăng rụng cánh mỏng sau cùng…
Góc phố hôm nào bâng khuâng hò hẹn
Sắc trinh nguyên màu áo trắng học trò
Bay vào giấc mơ tôi vô tư đàn bướm nhỏ
Có đôi mắt biết cười…
Lạc về đâu cơn mưa đầu mùa ngơ ngác
Trống tan trường từng hồi đứt quãng
Không đành khắc nỗi nhớ lên cây trụi lá
Giọt mưa nào rụng xuống giấc tương tư…
Mùa hạ đến gần
Mùa hạ đang xa
Đường áo trắng lụa là mây trắng
Em khuất lẫn vào đâu tôi tìm hoài chẳng gặp
Chỉ đôi mắt biết cười ơi !
Thầm trộm nhớ đôi lần…
TỊNH BÌNH
TÌM TRẦM
Tìm trầm
anh chẻ tim đêm

Để thương lạc buộc
trầu têm cau dầy
Ngỡ mình
Niềm nỗi áng mây
Hóa trong trắng giọt
rót đầy lòng nhau
Một phía biển
một rừng sâu
Mắt cay chớp bể
giọt châu đại ngàn
Buồn, vui
giận, nhớ đa đoan
Bao nhiêu cung bậc
sẻ san duyên tình
Tìm vầng trăng mọc
nguyên trinh
Anh đi về phía
lặng thinh không lời
Ngước lên
bàng bạc hương hơi
Cả không gian
một khoảng trời
và em
Thiết thao
cõng nhớ vào đêm
Hình như nghe lạnh
ngoài thềm sương rơi.
HUỲNH NGỌC SÁU
Mai nở muộn
Trời tháng ba âm
Nắng vàng gay gắt nắng
Em lại về
Lặng thầm khoe sắc.
Trầm mặc tôi
Giấu buồn….
Trong màu mắt
Em ngu ngó… cánh mỏng kiêu sa
Đến muộn màng
Giữa thời khắc….! Cuối xuân.
Lẽ vô thường… em nào có biết
Gió trêu đùa
Lả chả… cánh rụng rơi
Ngắn ngủi đời là em đấy! Xuân ơi.
Chốn xa xôi
Người cùng tôi chiêm ngưỡng
Hay bận lòng trong chiến dịch cách ly
Mặc cho… xuân lặng lẽ ra đi
Ôi! Tuyệt lắm
Đóa mai vàng
Nở muộn…