Kí ức rưng rưng…

Trong căn hầm ẩm ướt

Khói bếp hun cay xè sống mũi

Người dân trụ bám ăn củ chóc với muối ớt xanh

Mơ một ngày thảnh thơi trên cánh đồng vàng mật

Nhưng đêm vẫn đỏ trời rốc két

Ngày gầm rú tiếng B52

Cậu nơm nớp âu lo

Chú ra cửa hầm dòm thử

Rồi mẹ gói nỗi niềm vào ba lô lên đường cõng muối

Chị cháo loãng cầm hơi da bủng bét xanh xao

Không tiếng đồng dao

Không lời tao nôi đưa võng

Chỉ tiếng khóc của cô bé hầm bên vẳng ra sau tràng bom đói sữa

Và kinh hoàng ập xuống chái bếp cột cháy đen thui.

Mùa đã khuất trôi gần nữa đời người

Lỡ bồi số phận

Anh thương binh xít xoa sưng khớp ngày đông

Chị quân nhân khóc duyên lỡ làng già con mắt nhớ

Bao người xung trận không về

30 tháng 4

Nén hương đỏ lòng kí ức

Khi đối mặt giữa bao điều hư thực

Cứ ước hoài đừng có chiến tranh.

HUỲNH NGỌC SÁU

 

Với Trường Sơn

Về ngang nỗi nhớ Trường Sơn

có mùa nắng cháy bạc sờn màu da

đêm đêm thao thức rừng già

mẹ ngồi ru lại ngày qua lặng thầm.

 

tìm con dầu dãi tháng năm

rừng sâu suối lạnh dấu nằm xanh xao

gió qua tiếng lá rì rào

ngỡ con về giữa dạt dào yêu thương.

 

tuổi già gởi lại bên đường

gậy tre nhịp bước mưa tuôn hững hờ

cánh thư ngày ấy cũ mờ

có mùa nước mắt đến giờ chưa tan.

 

những hàng mộ gió thênh thang

chiều qua tắt nắng khói nhang bên trời

mẹ ngồi bên võng ru hời

Trường Sơn vang vọng những lời trong veo…

        HUỲNH THỊ KIM CƯƠNG

Khúc ca ngày giải phóng                                 

Màu cờ đỏ tung bay

Náo nức Sài Gòn ngày giải phóng

Khuôn mặt người bình yên dưới nắng

Lành lặn mỗi tâm hồn sau hơn bốn mươi năm

 

Tôi đi giữa khúc tráng ca

Thành phố mát mẻ sau cơn mưa xuân thắm

Em gái nói gì mắt nhìn lạ lắm

Áo đôi tà trong trắng thơ ngây

 

Những bàn tay nắm những bàn tay

Như có Bác cùng về vui chiến thắng

Tiếng chim hót ngân trời xanh thẳm

Muôn hạt cườm xâu chuỗi giữa không gian

 

Ôi làm sao quên được những gian nan

Máu ngập đất, tiếng kêu trời hét lửa

Kẻ thù đạp dân ta đến tận cùng đau khổ

Lấm láp mặt người qua năm tháng chiến tranh

 

Giờ em đi bình yên bên anh

Trong suốt một tình yêu đất nước

Nghe âm vang bốn ngàn năm thuở trước

Cùng vọng về chung khúc khải hoàn ca.

HỒNG PHƯƠNG