Bài ca người mở đất

Trên đường lên lô dù đường sá khó khăn nơi vùng núi cao su Nghệ An, nhưng nụ cười lạc quan của cô công nhân vẫn thường trực trên môi. Ảnh: Trần Hoài.
Trên đường lên lô dù đường sá khó khăn nơi vùng núi cao su Nghệ An, nhưng nụ cười lạc quan của cô công nhân vẫn thường trực trên môi. Ảnh: Trần Hoài.

Đoàn quân mở đất ra đi

Đến vùng dự án sá chi nhọc nhằn

Biến đổi miền đất khô cằn

Để dâu xanh lá cho tằm nhả tơ

 

Để ta đạt được ước mơ

Cùng nhau vượt khó từng giờ bạn ơi

Vùng dự án khi đến nơi

Vắt muỗi bu đốt tơi bời thịt da

 

Nước dùng đi lấy tận xa

Tiết kiệm từng lít từng ca hàng ngày

Đường đi băm nát như cày

Quần áo nhuộm đỏ mặt mày lấm lem

 

Bàn tay mở đất đã quen

Dựng lều cắm trại bạt đem lợp nhà

Từ sáng sớm đến chiều tà

Ta tới vận động tận nhà người dân

 

Tạo việc làm cho nhân dân

Công ty tiếp nhận công nhân khắp vùng

Khai hoang trồng mới không dừng

Đoàn quân xung trận lẫy lừng chiến công

 

Bàn tay mở đất đơm bông

Cho những dự án thành công rạng ngời

Rừng su xanh ngát bời bời

Kết tinh nhựa trắng tuyệt vời mủ tuôn

 

Sản phẩm chất lượng phải luôn

Uy tín xuất khẩu tạo nguồn về sau

Vùng dự án thay đổi mau

Điện đường trường trạm tỏa màu lung linh

 

Xã hội vững mạnh an sinh

Ấm no hạnh phúc gia đình từ nay

Khi gặp khó chẳng đổi thay

Công nhân vẫn cứ hăng say việc làm

 

Mủ rơi tý tách gieo đàn

Lá đưa theo gió như làn sóng xanh

Cùng nhau hợp sức em anh

Xây công ty mạnh đưa ngành tiến lên!

NGUYỄN SỸ VUI

Những cô thợ cạo

Lung linh bên hồ Dầu Tiếng

Cao su xanh ngát ngút ngàn

Đường lô không gian lắng đọng

Rộ lên tiếng cười giòn tan

Quây quần trong căn lán nhỏ

Mấy cô thợ cạo trẻ trung

Ngạc nhiên nhìn người khách lạ

Tóc thề say ngã trên lưng

Tranh thủ thời gian chợp mắt

Chờ khi trút mủ vào thùng

Thương em nhớ câu mẹ hát:

“Con ơi con ngủ cho ngoan…”

Chuyến xe nông trường vừa đến

Các cô choàng dậy vội vàng

Tất bật cân đong đo đếm

Mệt nhoài không chút thở than

Chợt nhớ chuyện xưa ai kể

Cao su đi dễ khó về…

Lịch sử sang trang đổi mới

Theo nghề vì niềm đam mê!

Thương em ta về Dầu Tiếng

Ngắm bàn tay thoăn thoắt nhanh

Những người thợ cạo cần mẫn

Vì “dòng vàng trắng” quê mình…

NGUYỄN SINH

Cổ tích của bà

Ngày xưa cổ tích của bà

Thường là cô Tấm hóa ra diệu kỳ

Hôm nay cổ tích của bà

Là câu chuyện kể trải qua tháng ngày

Rằng là đất nước đổi thay

Từ câu chuyện của chuỗi ngày thương đau

Hai miền Nam Bắc cách nhau

Dòng sông Bến Hải với cầu Hiền Lương

Ông đi xa tít chiến trường

Mình bà ở lại hậu phương tháng ngày

Diệu kỳ đất nước đổi thay

Cờ hoa rợp bóng cầm tay reo mừng

Hai miền Nam Bắc hòa chung

Đất nước thống nhất ta cùng dựng xây

Tương lai tươi đẹp từ đây

Phát triển kinh tế dựng xây quê nhà

Thần kỳ chương mới mở ra

Người người phấn đấu nhà nhà thi đua

Bà vào rừng mới cao su

Không còn ám ảnh người phu tháng ngày

Hòa chung công cuộc đổi thay

Thi đua hăng hái bàn tay thợ vàng

Trải qua biết mấy gian nan

Truyền thống tám chín tuổi vàng đã ghi

Giờ thì bóng xế già khi

Lá vàng rụng xuống thầm thì chồi non

Bà ơi cổ tích chuyện bà

Mai sau cháu kể trải qua tháng ngày.

MINH THANH

 

Gác lửa

Cao su đón nắng chói chang

Lá vàng cong cớn khô rang đắp tầng

Gió thổi cái nóng bừng bừng

Mùa khô đã đến trong rừng cao su

Chẳng còn bóng mát âm u

Cả rừng nắng chói, nóng như chảo trời

Anh bảo vệ mắt sáng ngời

Canh từng chiếc lá sợ mồi lửa thiêu

Thương cao su biết bao nhiêu

Lại thương bảo vệ sớm chiều tuần tra

Không cho hỏa hoạn xảy ra

Để cho mủ trắng của ta dâng đời

Nắng làm tuôn giọt mồ hôi

Áo anh ướt đẫm giữa trời nắng rang

Da rám nắng, dạ kiên gan

Cánh tay vung chổi đập tan lửa rừng

Ngày mai mưa đến reo mừng

Chồi non biêng biếc tưng bừng ngát xanh

Còn đây vương cái nắng hanh

Còn đây dấu bước chân anh giữa rừng

Đẩy lùi giặc lửa bừng bừng

Cho dòng nhựa trắng không ngừng tuôn rơi.

ĐỖ VĂN THỌ

(CAO SU DẦU TIẾNG)

Đêm Kampong Thom nghe câu vọng cổ

(Tặng các anh chị quê miền Tây làm việc tại các dự án cao su ở Kampong Thom)

Đêm thanh vắng gió lùa qua ô cửa

Tiếng lá xạc xào, trăng tình tự cùng mây

Thoảng xa văng vẳng đâu đây

Câu hò quê mẹ thấm đầy nhớ thương…

“Hò ơ…hớ… hơ

Em ra đi khi gà chưa gọi sáng

Trăng mồng mười còn giỡn nước giữa đầm sen…”

Câu hò như lạ mà quen

Nghe sao da diết miệt vườn Cửu Long

Gặp nhau như mở tấm lòng

Quản chi gian khó khơi dòng yêu thương

Ngày đầu vất vả trăm đường

Đồng cam cộng khổ dặm trường có nhau

Chan hòa tình nghĩa trước sau

Đất lành chim đậu xanh màu cao su

Nhựa trắng dệt khúc tình thơ

Niềm vui hạnh phúc bến bờ tình yêu

Mồ hôi sáng rám nắng chiều

Cho cây bén rễ xanh nhiều lá non

Mùa khai thác đón dòng vàng

Thắm tình hữu nghị sắt son muôn đời.

MINH KHÔI

Mời anh về quê em đất Quế

Anh có về nơi ấy Quế Phong

Tắm thác Xao Va nước xanh thăm thẳm

Thủy điện Hủa Na mênh mang sông nước

Ngược ngàn nơi ấy ngắm rừng nguyên sinh

Pù hoạt đây rồi cây di sản Pơ mu

Ghé vào Hạnh Dịch chín tầng thác reo

Anh về thăm nhé quê em

Linh thiêng đã có đây Đền chín gian

Về đi anh, em gội dầu Hương Quế

Thơm ngọt dịu dàng ngây ngất lòng anh

Về đi anh Chè Hoa Vàng em hái

Sáng sớm tinh sương sóng sánh vàng

Đặc sản quê mình dễ đâu có được

Lễ hội Chè Hoa chỉ một mai.

Anh về thăm bản thăm mường

Rượu cần ta uống men tình đắm say

Tiếng khèn trai bản người Mông

Gọi nhau tìm bạn mùa xuân đã về

Quế Phong cảnh đẹp người thân

Miền quê em đó bạt ngàn cao su.

TRẦN HOÀI

(CAO SU NGHỆ AN)