Lang thang chiều Chư Sê

Ảnh: Nhật Đông
Ảnh: Nhật Đông
Lục bát xuân

Mấy dòng thơ viết đầu năm

Hoa cỏ cũng đã nẩy mầm hân hoan

Và hồn ta biết mây ngàn

Và đời sao đẹp…ai trang điểm rồi!?

VĨNH TÂN

Mùa hanh

Mùa hanh thời tiết heo may

Cao su vàng lá gió lay rụng dần

Thời cây thay lá hồi Xuân

Cành cây trơ trọi phong trần chơi vơi

Đông qua, Xuân đến thảnh thơi

Màu xanh nở rộ khắp nơi bạt ngàn

Công nhân chào đón hân hoan

Cao su thu hoạch sẽ ban được mùa

Rằng cô em gái vui đùa

Bên lô cạo mủ, chuông chùa vọng xa

Dẫu cây thay lá đổi hoa

Trước sau em vẫn đậm đà thủy chung

Yêu nghề năm tháng bao dung

Hạnh phúc trọn vẹn một vùng cao su

Hứa hẹn vào vụ bội thu

Mùa hanh lá rụng mây mù đi qua

Chồi non xanh thẳ̉m vươn ra

Vàng trắng thu hoạch cho ta đổi đời…

LÊ THANH SƠN

Giọt nắng

Giọt nắng đầu Xuân rộn rã về

Mang nhiều nhựa sống đến làng quê

Trời cao én lượn vờn mây trắng

Mắt thẹn tình say vuốt tóc thề.

 

Hôn trộm môi hồng sau dải nón

Trao thầm trái ngọt cạnh rừng su

Uyên ương chẳ̉ng ngại nàng Xuân thấy

Có những đôi chim đứng gật gù.

 

Bên ni anh thấy Xuân đang đến

Bên nớ dáng em thon thả đi

Chung tay xây dựng cơ đồ mới

Xuân đến vui không em nghĩ gì.

 

Tương lai chúng mình anh chỉ ước

Đẹp mãi nghe em dáng như Xuân

Bẽn lẽn cười duyên em khẽ gật

Tương lai hai đứa chung một vần.

NGUYỄN THỊ NHỊ

Tình ca

Anh đứng đợi giữa một trời nắng gió

Em vương tình tiểu thuyết nhuốm hồn hoa

Phía trước ta một chân trời rực sáng

Xuân đang về dâng tặng khúc tình ca.

L.T.M

Nhớ nắng Đồng Nai

Về Đồng Nai lộng gió những cung đường

Xanh mắt lá chiều buông bên bản nhỏ

Cô gái trẻ với nụ cười màu nắng

Mắt nhung huyền e ấp gió cao nguyên

 

Ta lữ khách chiều nay xin ghé lại

Mượn cánh rừng viết bản tình ca

Một nốt trầm giữa xanh suốt bao la

Chợt vút cao dáng hình em bé nhỏ

 

Đất lạ lùng chưa đi đã nhớ

Ngược dòng sông tìm về miền gió

Những cánh rừng xanh màu hi vọng

Chân bước không đành bởi nắng Đồng Nai.

KÌ ANH

Lang thang chiều Chư Sê

Anh lang thang chiều Chư Sê

Dã quỳ nở sớm lối về buôn em

Đỏ au cây cỏ lấm lem

Chân trần va vấp bóng em cuối rừng

Nắng phây phây khỏa tròn lưng

Cái gùi nằng nặng xin đừng ngó lơ

Em Gia Rai mắt hoang sơ

Đây miền đăm đắm đôi bờ miên man

 

Cao su giăng lối kín hàng

Em khơi dòng nhựa mênh mang đại ngàn

Bao mùa nắng đổ mưa chan

Em hối hả như tiếng đàn Tơ rưng

 

Anh cầm lấy giọt rưng rưng

Hương hoa của đất người dưng tháng ngày

Em hây hây hong trời mây

Chim Kơ tia rộn tiếng say bạn tình.

THANH HIẾU

Tuổi hoa niên

Một ngày đầy nhớ về em

Một ngày ngồi đợi nở đêm hoa quỳnh

Em xa lắc cuộc mưu sinh

Anh se sắt phía lặng thinh không lời

Lung linh tinh tú một trời

Tìm băng một vệt sao rơi ngân hà

Ú òa tay mở lá đa

Nắm hư vô biết đâu là nợ duyên

Sương rơi lạnh phía thềm hiên

Nhớ da diết tuổi hoa niên một thời.

HUỲNH NGỌC SÁU

Cao su hay chính tình tôi

Xin cứ gọi cao su là rừng

Cao su chính là em tôi đó,

Tôi với em một đời gắn bó

Từ tuổi còn thơ cho đến tuổi già.

 

Em còn non như tôi thời nhỏ

Mẹ nuôi tôi khôn lớn thành người,

Em còn non bao mồ hôi đổ xuống

Vun xới, chăm nom cây lớn cho đời.

 

Cây cao su cả một đời yêu nước

Nhựa chảy miệt mài theo năm, tháng thời gian

Mùa lá đổ – tức là mùa em nghỉ

Em thương người nên lá đổ mùa Xuân.

 

Trải màu xanh khắp miền Đông Nam bộ

Sợ đất nước nghèo em lại đến muôn nơi

Riêng mình tôi làm sao mà theo nổi

Nên tôi mời bạn hữu đến cùng em.

 

Ơi cao su chính là em tôi đó

Vàng trắng Việt Nam thiên tình sử đẹp giàu

Nên tôi hết nói gì lòng mình nữa

Cây cao su – hay là chính tình tôi.

PHÙNG THANH LA