Suối Tre – hồ rạng ánh tình ban mai
Rừng su sương đẫm áo người
Trắng tinh giọt mủ hừng tươi sắc hồng.
ĐÀM CHU VĂN
Mãi Nhớ
Tôi mãi nhớ phút đầu tiên bỡ ngỡ,
Chuyến xe chiều dừng đổ khách tha hương.
Cầm tay mẹ ly hương về xứ lạ,
Ngơ ngác nhìn tứ phía quá mênh mông.
Những đồng đất trải dài trong mắt trẻ
Hỏi,“Mẹ nờ, chừ ta sẽ đi mô?”
“Đến nông trường làm công nhân cạo mủ”
Chẳng hiểu gì, tôi thắc mắc ngây ngô.
Rồi cứ thế, dòng đời trôi lặng lẽ,
Ba mươi năm giờ mẹ đã lưng còng.
Tôi lớn lên trên mảnh đất miền Đông,
Không nắng gió, chỉ mênh mông bát ngát.
Chỉ có rừng cao su xanh bàng bạc,
Dầu Tiếng, nơi tôi chững chạc thành người.
Nơi có mẹ, tuổi đôi mươi gồng gánh
Đổi cơ hàn, khó nhọc để phồn vinh.
Đất khô cằn, loang lổ đã hồi sinh,
Từ chai sạm bàn tay dành cho đất,
Từ lưng trần che nắng để chồi xanh,
Khơi dòng nhựa chảy tràn dâng hạnh phúc.
Tôi mãi nhớ, ngày đầu tiên sóng bước,
Đường lô dài theo gót mẹ, tôi đi…
Trên mảnh đất yên bình và dung dị,
Ấm tình người Dầu Tiếng dạ thủy chung.
Tôi mãi nhớ chiến công người thợ giỏi,
Thấy mẹ mừng đôi mắt lệ rưng rưng.
Phần thưởng đầu đời con kính dâng lên mẹ,
Và quê mình Dầu Tiếng “mẹ thứ hai”.
TRỊNH ANH TUẤN
( NTCS Bến Súc – Công ty Cao su Dầu Tiếng)
Chữ Bác Hồ sáng buôn làng ta
Mảnh đất Tây Nguyên từ độ ấy
Ánh sáng về cuộc sống đi lên
Ta là chủ núi rừng, con suối
Chữ Bác Hồ soi sáng niềm tin
Trường học mở trên đồi lộng gió
Đón bạn bè Gia Rai, Ê Đê…
Chung sách vở là chung tiếng nói
Gắng học như cây lúa trổ cờ.
Nhớ xưa kia buôn làng thiếu đói
Khi đất đai chẳng thuộc về ta
Bụng lúa bụng bắp đều còm cõi
Chữ thánh hiền mà tối mịt mù…
Từ có Đảng vầng dương tỏa rạng
Chữ Bác Hồ sáng buôn làng ta
Chữ cho người thêm yêu cuộc sống
Nên người như hủ muối Bác Hồ!
Con suối róc rách bản tình ca
Mãnh đất ông bà sao hùng vĩ
Trong tiếng gió thấy đàn em nhỏ
Vẫn lên đồi cõng chữ Bác Hồ.
NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG
Làm giàu nhờ biết xen canh
Công nhân nam, nữ đang trồng
Xen lô cây mới, ít công lợi nhiều
Màu xanh áo thợ đáng yêu
Hai buổi sớm chiều ăn ngủ củng cây
Mời bạn về thăm nơi đây
Cao su Bà Rịa đổi thay từng giờ
Bình Ba cảnh đẹp nên thơ
Xà Bang son sắt phất cờ đi lên
Cù Bị tài giỏi lưu tên
Phòng ban nghiệp vụ, trí bền sáng trong
Đoàn kết trăm ý một lòng
Đưa vào nghị quyết cây trồng xen lô
Đinh lăng thuốc bổ đang chờ
Cứu người trị bệnh bác, cô, chú mình
Đu đủ trĩu quả xinh xinh
Món ăn ngọt lịm như tình đôi ta
Chuối già Nam Mỹ đưa qua
Hợp với thổ nhưỡng xứ nhà Việt Nam
Rồi đây tất cả giàu sang
Nhờ xen canh đã lên vàng giữa lô
Công nhân viên chức đang chờ
Ý hay, việc đẹp bây giờ thành danh.
CTV 5 B
Nắng và tôi
Tôi đi đội nắng lên đầu
Nắng thương nắng cũng đổi màu nhạt phai
Ngược xuôi mấy quãng đường dài
Chỉ đơn thân thế không ai với mình.
Chông chênh giữa cuộc đăng trình
Tôi hình như có, tôi hình như không
Giữa trời đất rộng mênh mông
Mỏi chân đuổi bóng, bóng bồng bềnh trôi.
Đã xa mấy quãng đường rồi
Trời không thương nữa nên trời nắng lên
Như người khi nhớ khi quên
Thường vui bên ấy để bên này chờ.
“Chiều chiều con nhện giăng tơ”
Nghe lời hát cũ mà ngơ ngẩn buồn
Xua tay đuổi nắng lên nguồn
Trời hờn đem nắng giấu phương nào rồi?
TRÀ KIM LONG
Related posts:
- Tăng thêm giải toàn đoàn cho các khu vực
- Tăn cường công tác phòng, chống đại dịch Covid - 19 trong khối doanh nghiệp trung ương
- Boccia - trái bóng mang nhiều ý nghĩa nhân văn
- Cao su Kon Tum: 458 giải pháp, sáng kiến được áp dụng trong 5 năm
- Nấm mối ngày càng khan hiếm
- Thủy điện Geruco Sông Côn hoàn thành các chỉ tiêu nghị quyết đề ra
- Cơm trắng bỗng dưng biến...màu hồng
- Giám đốc đồn điền và những người giúp việc
- Đội tuyển quốc gia không thể trở thành sản phẩm kinh tế
- Mùa Vu Lan