Khoảnh khắc nông trường

Ảnh: Lê Hữu Dũng
Ảnh: Lê Hữu Dũng

Đều đều từng giọt trắng rơi đầy chén

Đồi sỏi quanh co đâu hương vị của rừng

Đâu dấu chân em ngày xưa trơn mòn lô núi

Anh tìm về chỉ thấy ngút ngàn xanh

 

Trong lác đác lá rơi cành vẫy gió

Ảo ảnh ngời lên mắt loãng màu sương

Đâu bóng dáng người xưa đâu nồng ấm nông trường

Quanh anh những hàng cây cao su bình dị

 

Núi trầm tích nghĩ gì qua bao thế kỉ

Bổi hổi lòng du khách rỉ lời thơ

HUỲNH NGỌC SÁU

 

Mùa lá đỏ

Một thoáng cuối đông, xuân chớm mùa

Rừng cao lá đỏ ửng má hồng

Thiên đường bồng lai miền sơn cước

Cô gái nông trường họa trong thơ.

 

Tay em kéo lướt những phím đờn

Nhẹ nhàng ru nhịp nhựa tuôn rơi

Chở bao mùa vui từ phố núi

Khơi dòng cuộc sống thắm muôn nơi.

 

Rung rinh lá đỏ cười trong gió

Nhuốm hồng đôi mắt kẻ thần si

Rừng vui thánh thót muôn chim hót

Hòa bản tình ca lạc lối về.

ĐỖ VĂN DUYÊN

 

Vững bước theo ngành

Sản lượng mủ nay sắp hoàn thành

Chị em hớn hở bước chân nhanh

Tay dao khéo léo thi nhau cạo

Mủ trắng đầy tô tay trút nhanh

Thời buổi khó khăn giá mủ rẻ

Anh em vui vẻ quyết theo ngành

Với ngành tình nghĩa luôn giữ trọn

Vượt khó quyết tâm xây dựng ngành

Tháng 10 năm 2016

TRƯƠNG VĂN MẠNH

(NGUYÊN PHÓ TGĐ CT CPCS TÂY NINH)

 

Về thăm đất cao su

Về thăm cao su Hòa Bình

Giọt mưa, giọt nắng hữu tình tiễn đưa

Hàng trăm cây số dư thừa

Bon bon xe chạy gió đưa mát lòng

Vượt qua nhiều suối nhiều sông

Đã nghe mùi mủ thơm nồng quê hương

Cao su quá đỗi yêu thương

Trên năm ngàn mẫu vấn vương bên người

Hàng hàng thẳng tắp xanh tươi

Ba sáu năm ấy đứng ngồi cùng cây

Tối trời rồi lại quang mây

Đó là quy luật bấy chầy trời ban

Nhà lầu kia khỏi phải bàn

Đúng là nhờ mủ đã ban phép màu

Thắng thua nào phải mình đâu

Bán mua vật giá cung cầu tự nhiên

Lên voi xuống ngựa vàng tiền

Do mình tất cả đâu phiền chi ai

Những người thợ cạo đa tài

Nam thanh nữ tú đố ai sánh bằng

Màu xanh áo thợ siêng năng

Sẽ làm nên chuyện san bằng chông gai.

Vững lòng bám trụ vườn cây

Góp vào thành tích xứ này giàu sang

Mùa về trên khắp thôn làng

Lá xanh, mủ trắng tiền vàng cao su.

VŨ ĐÌNH BÊ

 

 Quê anh

Quê anh chẳng có núi sông

Có đồng lúa chín chiều “hong” lời chào

Có con đường đất dẫn vào

Những đêm trăng sáng… ngọt ngào lời yêu!

Có hàng so đũa hoa trêu

Đón mùa gió chướng rước em về làng…

Em về mau kẻo lỡ làng

Sau này trách vội trách vàng…tại anh!

VĨNH TÂN