Rừng cao su quê tôi

Ảnh: Bùi Thái Dũng
Ảnh: Bùi Thái Dũng

Tôi sinh ra đã có rừng cao su

Ôm quanh làng như vòng tay người mẹ

Tôi lớn lên rừng cao su vẫn thế

Suốt bốn mùa mưa nắng yêu thương

Rừng cao su tỏa mát những con đường

Nơi màu xanh dệt thành bao ước

Đất quê tôi níu chân người xuôi ngược

Họp về đây vang khúc hát ân tình 

Rừng cao su, đất mẹ của niềm tin

Của khối óc, của bàn tay lao động

Nụ cười tươi với biết bao hy vọng

Lớn lên cùng năm tháng dẫu gian nan

Đất bạc màu, sỏi đá, khô khan

Cây vẫn vững hiên ngang thành lũy

Dâng cho đời chứa chan thi vị

Nét hoang sơ nay đã đổi thay màu

Đất cùng người nguyện ước mai sau

Dòng chảy mãi tuôn tràn cuộc sống

Tôi đứng đây giữa rừng chiều gió lộng

Lá xạc xào vang vọng tiếng tri ân…

Duy Ái

Tóc chị – tóc em

Chị sờ lên mái tóc em

Không còn thấy sợi mềm như xưa

Sợi nào nắng – sợi nào mưa

Sợi nào đi sớm về trưa đời mình.

 

Em đi giữa cuộc mưu sinh

Điều trọng thì ít điều khinh thì nhiều

Đời cho tuổi được bao nhiêu

Đem phung phí hết vào phiêu lãng rồi.

 

Chị cười mà nước mắt rơi

Nhìn lên tóc bạc nhớ thời tuổi thơ

Ngày xưa núi bãi sông bờ

Niềm chua xót ấy nỗi cơ cực này.

 

Như hoàng hôn níu chân ngày

Như năm đợi tháng như mây níu trời

Tóc em tóc chị bạc rồi

Thân tình hơn cả những hồi xa xưa.

Trà Kim Long

 

 Cao su miền nắng gió

Nơi ấy Sông Giêng miền gió nắng

Có bóng su xanh đứng bên đường

Đường lô ngút ngàn vươn tầm mắt

Trải ước mơ xanh xây mới đời.

Dừng ghé Gia Huynh đầy cát trắng

Đôi cây su ngã mủ cứ tràn

Mấy chiếc máy cày vào vụ mới

Chồi non kiến thiết đã ươm xanh.

Suối Kè vào trưa vàng hắt  nắng

Thấp thoáng đôi nhà máy song hành

Có anh khách Nhật dừng chân ghé

Ngắm SVL mới sấy xong.

Hình dáng Thuận Tân thì cổ kính

Đậm nét rêu phong của một thời

Đội 4 không còn tên cũ nữa

Nhưng vẫn trên môi tự mỗi người

Thuận Đức lối về làng Văn hóa

Ngược xuống Vũ Hòa trồng tái canh

Su non tựa bóng nàng tiên nữ

Có đám su già rủ ánh trăng.

Trương Trịnh