Bờm lý sự

bomTrưa nóng, Bờm cầm chiếc quạt mo phe phẩy đi ngang nhà phú ông. Trời đang vào mùa khô, lại cúp điện nên phú ông gọi Bờm vào bảo:
– Này Bờm, đổi cho ông quạt để lấy ba bò, chín trâu nhé?
– Ơ, mà trâu, bò nhà ông được mua từ “người lạ” hay là tại quê?
– Chính xác là được nuôi ở làng mình từ bé đến lớn.
– Vậy nó là trâu, bò lành hay què?
– Ờ… cái này thì… Thật ra hôm trước có “người lạ” đến thu mua móng bò, móng trâu với giá khá cao nên ông cắt móng chúng bán rồi!
– Ôi trời ơi, không có móng thì chúng đi bằng cái gì? Sao ông ác thế, bọn chúng là “đầu cơ nghiệp” giúp mình cày cấy, thồ hàng kia mà? Thôi, con không đổi.
– Vậy đổi ao sâu cá mè nhé?
– Thế cá ông nuôi là cá giống ở đâu?
– Tại quê mình luôn.
– Cá ông cho ăn gì?
– Ông cho chúng ăn thức ăn, con nào cũng mập, to bằng cái quạt mo của mày đấy!
– Không đổi. Con ghét cá nuôi bằng thức ăn, con thích cá tự nhiên cơ!
– Cá không chịu, còn bè gỗ lim thì sao?
– Gỗ quý đó ông! Mà gỗ ở đâu ông có? Con thấy nhà đâu có trồng cây lim?
– Ông mua.
– Mua của ai?
– Thì bọn lâm tặc đó. Bao nhiêu chẳng có.
– Ông ơi, cả thế giới đang trồng cây gây rừng để ngăn bão lụt, biến đổi khí hậu, cung cấp oxi tự nhiên mà ông lại a dua theo bọn buôn gỗ lậu ư? Hàng cấm, con không dám đổi.
– Chim đồi mồi thì sao nè?
– Chim ư? Con khoái chim đó. Mà con chim đồi mồi từ đâu ông có?
– Bữa ông đi chùa, đứng gần ở chỗ mấy kẻ bán chim, ông rình chụp một con vừa phóng sinh xong.
– Ủa, phóng sinh thì chim bay đi luôn chứ sao phú ông bắt được?
– Chim mồi mà con. Mấy tay bán chim phóng sinh gian lắm, cắt cánh, lông chim nên chúng đâu bay đi xa được. Lượn vài vòng là quay về chỗ cũ.
– Tội cho con chim, ông nhỉ! Nhưng thôi để ông nuôi đi. Nhà con nghèo, con còn chưa lo được miếng ăn cho mình thì tiền đâu mua thức ăn cho chim.
– Mày đói ư? Có ngay nắm xôi mặn, đổi ngang với quạt không?
– Xôi nhân gì vậy ông?
– Xôi khô bò xé sợi, ngon lắm!
– Thực sự là bò chứ? Ông chắc về điều đó không?
– Ờ… thì tao mua ngoài chợ, người bán bảo đảm 100% mà. Mày xem đi.
– Ông ơi, họ bán thì họ phải nói thế. Ông nghĩ coi, khô bò gì mà rẻ vậy, sớ thịt cắt đều nhau, lại có ruồi nhặng bay lượn lung tung, mất vệ sinh quá!
– Cái gì mày cũng chê hết là sao? Tao nghĩ chắc mày chỉ muốn đổi quạt với cây chổi chà.
Nói vừa dứt câu, phú ông chạy vào nhà lấy chổi định đánh Bờm nhưng Bờm nhanh chân chạy bắn khói. Tội cho phú ông, mồ hôi nhễ nhại, lai láng.

Thanh Vũ