Phía sau cổng làng

cong-lang
Ra đi từ cái cổng làng
Mang theo nỗi nhớ chứa chan tháng ngày
Bờ tre tiếng cuốc hao gầy
Bà ru cháu ngủ hây hây gió nồm
Những chiều ngả bóng hoàng hôn
Sáo diều vi vút hút hồn dân quê
Mẹ ta đội chiếc nón mê
Lưng còng lo cả trăm bề chồng con
Nhà nghèo phải gặt lúa non
Độn khoai sắn vẫn mỏi mòn vụ sau
Trước hiên chỉ một cây cau
Quả non vẫn hái cho nhau cơi trầu
Đêm trăng em diễn Thị Mầu
Sân đình nhịp phách, trống chầu còn vương
Hoa xoan rụng phủ tím đường
Lưa thưa mưa bụi ngát hương hoa tầm
Chuồn chuồn trốn nắng vào râm
Sao em không trốn vào lòng anh yêu?
Khói lam lan tỏa chiều chiều
Bếp nghèo đỏ lửa nồi niêu vơi đầy
Ấm lòng quê ở nơi đây
Cổng làng – nhân chứng những ngày xa xưa …

Duy Toại

Nghe tiếng mưa rừng

Trong âm hưởng núi rừng
Tiếng mưa chiều vọng lại
Vườn nhà ai hoa trái
Thơm cả chiều quê hương
Xào xạc muôn lá cành
Cơn mưa rừng bất chợt
Như mắt em thao thức
Đón đợi vầng trăng lên
Sao tiếng mưa thật hiền
Như nỗi niềm non nước
Như khoảng trời mơ ước
Như dằng dặc dòng sông…
Da diết ấy con đường
Đã về từ tâm khảm
Từ cánh chim nghiêng nắng
Từ thông điệp của rừng
Đây mùa Xuân mùa Xuân
Gọi ta về trong nắng
Bàn tay người trịnh trọng
Nâng hạt ngọc chiều nay.

Nguyễn Trọng Đồng