CSVN – Đêm nào cũng vậy, cứ đúng giờ này, đúng chỗ này hắn đều bắt gặp nó. Nó phản quang ánh đèn đội đầu của hắn, đỏ như hai cục than cháy là là mặt đất chừng hơn gang tay.
Hắn từ từ tiến tới, hai đốm đỏ từ từ giật lui; hắn ngừng lại, hai đốm đỏ cũng ngừng lại, khoảng cách chỉ chừng hai bước nhảy. “Tao cũng có khác gì mày đâu. Có mày đêm cũng bớt cô quạnh”. Hắn nhủ thầm, khẽ nhếch miệng cười rồi rẽ qua lối khác tiếp tục công việc. Đêm nay hắn say rượu nên chẳng nhớ tới nó.
Cái nghề cạo mủ cao su của hắn, say rượu đi làm là một cực hình. Hắn cứ tra dao, xoay cạo được ba bốn gốc cây là chóng mặt rồi ói. Không biết hắn đã ói tới lần thứ bao nhiêu, chỉ biết giờ đây cái dạ dày của hắn co bóp cùng cực cũng chỉ đẩy ra được một thứ dịch nhờn nhờn, đắng nghét. Hắn ngã vật ra cái rãnh giữa hai hàng cao su, nằm ngửa mặt lên trời mà thở.
Thây kệ công việc, thây kệ ba bữa cơm và ba ly sữa của thằng con … Hắn đang say cơ mà. Cây đèn cạo trên đầu rớt ra, úp xuống đất, bóng đêm trùm lên nuốt chửng lấy hắn và quay mòng mòng như cái đèn cù. Hắn từ từ khép mắt lại, tiếng lá cao su trên cao cứ xì xào…xì xào. Hắn mơ hồ nghe tiếng lá khô vỡ vụn vọng lại. “Quái lạ! Sao hôm nay mình thính tai thế nhỉ?”. Hắn tự hỏi. Tiếng lá khô vỡ vụn vọng lại mỗi lúc một gần, hắn cố chống tay lồm cồm ngồi dậy.
Bất chợt, có ánh đèn loang loáng rọi vào mắt hắn, hắn đưa tay che mắt vì chói. “Mắt đỏ! Mắt đỏ kìa!”. Có tiếng la khe khẽ cất lên. “Mắt đỏ? Mắt đỏ nào?”. Hắn thắc mắc. “Trời ơi! Chó!”. Một con chó săn to lớn đang lao bổ về phía hắn. Hắn cố tung người lên để trốn chạy nhưng người hắn cứ dính chặt vào mặt đất, chân tay như quíu lại. Một cái miệng chó há rộng, lởm chởm răng ngoạm vào cổ hắn. Hắn hét lên thất thanh rồi choàng tỉnh giấc.
Thì ra hắn vừa ngủ mớ. “Ác mộng à? Em ra coi anh sao rồi?”. Hắn đưa tay quệt những giọt mồ hôi rịn ra trên trán và lờ mờ nhận ra người đang lay vai mình. Cái thằng giữ chòi cho chủ chỗ hắn cạo mướn đây mà. – Tại hồi chiều mày rủ tao nhậu thịt rừng nên mới ra nông nỗi vầy nè. Hắn trách móc. Bất chợt, hắn giật thót và lết giật lui. Trong ánh đèn đội đầu của thằng giữ chòi, một con chó săn to lớn thình lình xuất hiện, lưỡi thè ra, thở hồng hộc trước mặt hắn. Từ cái lưỡi thè ra đó, nước dãi lòng thòng chảy xuống. Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn. – Mày dắt con chó vô chòi đi. Tao nằm nghỉ một chút rồi cạo tiếp. Hắn cố gắng nói, giọng run run.
Thằng giữ chòi tính nói gì đó nhưng lại thôi, nó đứng lên dắt con chó đi vô chòi. Trong đêm tối, hắn nhìn theo và cứ có cảm giác như cặp mắt của con chó đang quay lại nhìn mình, cái nhìn của một con thú săn mồi đang nhìn con mồi. Hắn trườn mình núp vào sau một gốc cây cao su lớn. Ánh đèn rọi quặt lại, hắn thu mình núp sâu hơn. Hắn lại thấy chóng mặt và rồi lại ói. Vẫn cái thứ dịch nhờn nhờn, đắng nghét ấy lòng thòng đánh đu trên miệng hắn rồi chảy dài xuống đất. Mắt hắn mờ đi và từ chỗ hắn vừa ói, xuất hiện hai đốm đỏ như hai đốm lửa ma trơi lượn lờ bay lên.
Sơn Đông