Thời trận mạc

NT
Cơn sốt rét rừng tôi mang về trên cơ thể
Suốt tháng năm vẫn hâm nóng chiều về
Tôi loanh quanh mắt nhòa trên kí ức
Mấy mươi năm rồi khói lửa chẳng nhạt phai.
Cô y tá tiểu đoàn của một thời trận mạc
Bát cháo trắng hòa tan hương mì chính
Rã cơn sốt, rau tàu bay làm ngũ vị
Qua cơn mê, cơn sốt đã ấm lòng.
Cơn sốt rét rừng vẫn âm ỉ trong tôi
Giữa đời thường nhớ mùi thuốc súng
Vách chiến hào tựa lưng đọc thư nhà mẹ gởi
Mấy mươi năm rồi tôi vẫn cứ đăm chiêu.
Bao gian truân trôi qua tôi như dòng chảy
Mảnh trăng treo, quê hương trên đầu súng
Nhớ đến nao lòng hương rừng, con suối…
Giữa đời thường tôi lại khóc giữa đục và trong.

Nguyễn Tấn Thuyên